Tôi nén nước bấu ch/ặt ngón tay, mặc cho hết này khác.
Một thở dài như chịu thua:
"Lên tắm rửa thay quần áo đi, từ nay có thể đây. Nhưng điều kiện được đòi ch*t suốt ngày."
"Những yêu cầu khác thì quản sẽ cố đáp ứng."
"Em muốn chỉ muốn..."
"Em gì?"
"Em nói......... vâng ạ."
Đây phản đáng gh/ét.
Tôi chạp lết đi, miễn cưỡng theo quản lên lầu.
Khi ngâm mình trong tắm, hiếm khi cảm nhận được chút ấm thế giới.
Cơn buồn trên xe lại ập đến, thức dần tan biến trong sự thoải mái đầy căn phòng.....
"Này, Thẩm Quý, tỉnh dậy đi!"
Khi bị tỉnh bởi cơn lắc dữ dội, đang xổm bên tắm, ấn vào nhân tôi.
"Em, làm sao vậy....."
"Không phải thỏa thuận được tìm cách ch*t suốt ngày sao!"
Đại gi/ận dữ, giọng khàn đặc đ/áng s/ợ.
"Em không........"
Đại toàn nghe lời giải thích anh bế ngang kiểu công chúa, nhấc ra khỏi tắm.
Tôi hiểu anh ấy muốn ch*t trong nhà anh, gây phiền phức cho anh.
Nhưng bây giờ đang tắm mà, kiểu tắm trần truồng đó!
Tôi hoảng hốt che chắn khắp nơi, cảm mặt nóng bừng mức muốn n/ổ tung.
Đại lên dùng chăn bọc kín lại.
"Che cái gì, có nào mà chưa thấy?"
Thì đúng thế thật....
Nhưng càng x/ấu hổ thì phải làm sao.
Tôi lẽ trở mình, úp mặt vào gối, cố bình tĩnh lại.
Nhưng hình như hiểu điều gì đó, anh kéo quay lại anh.
"Không được tự nín thở."
“Em không...."
Đại nhướng rõ ràng tin.
Tôi ngoan ngoãn, ngậm miệng lại.