Tôi Chỉ Có Thể Nói Sự Thật

Chương 2

08/07/2024 10:05

2.

Ngày hôm sau, diễn đàn trong khuôn viên trường bùng n/ổ.

Lý do là một bài viết có tựa đề [Ngạc nhiên chưa! Học bá lạnh lùng chen chân vào chuyện tình cảm của người khác! Chính thất khóc nức nở quỳ xuống khiến người ta thương hại!] bất ngờ xuất hiện và thu hút nhiều bình luận:

[Là học bá Tống Giang Phong mà tôi biết đây sao?]

[Không thể nào, Tống Giang Phong không phải người như vậy.]

[Sự thật được hé lộ! Nguyên nhân là vì bạn gái Giang Tiểu Uyển của Thời Bạch hôn Tống Giang Phong bị Thời Bạch bắt gian! Sau đó Giang Tiểu Uyển tức gi/ận bỏ đi, Thời Bạch sụp đổ!]

[Xàm vừa thôi! Nam thần của tôi sao có thể thích Giang Tiểu Uyển?]

[Đừng tin, biết người, biết mặt, không biết lòng.]

[Đúng rồi, trong ảnh hình như Tống Giang Phong đang kéo Thời Bạch lên phải không? Hai người bọn họ thoạt nhìn cũng không giống th/ù địch, tôi còn cảm thấy có mùi m/ập mờ đâu đây?]

[Tôi cũng nghĩ vậy! Tôi chèo thuyền này!]

[Phía trên đừng có thái quá, cái gì cũng có thể chèo à?]

[Thời Bạch thật đáng thương, vất vả lắm mới theo đuổi được bạn gái, đột nhiên lại mất đi.]

[Không phải Tống Giang Phong mới đáng thương sao? Người vô tội nhất cũng bị cuốn vào mối qu/an h/ệ của bọn họ.]

[Theo tôi thấy thì chả ai tốt đẹp cả!]

Chỉ trong một thời gian ngắn, tôi đã trở nên nổi tiếng khắp trường.

Các từ khóa tìm ki/ếm [Thời Bạch là ai] đến [Thời Bạch thật thảm] trải dài.

Bất kể từ nào, ảnh của tôi đều được các giang cư mận tốt bụng đính kèm ở phía dưới.

Đó chưa phải điều khiến tôi tức gi/ận nhất.

Điều khiến tôi tức gi/ận nhất chính là có một bài viết nói: [Thời Bạch thật dễ thương, ghép với Tống Giang Phong lại rất đẹp đôi, trời ạ, tôi không kìm chế được, muốn chèo thuyền này quá đi!]

Mà Tống Giang Phong like bài này.

Tôi:"?"

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
4 Vào Hạ Chương 17
6 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm