Tôi gượng gạo: "Ha vâng, vâng ạ giáo sư Sầm."
Đột d/ao dĩa xuống, nghiêm túc nói: "Năm nay mươi tuổi, dù hơn em chục tuổi nhưng không em quá khách sáo. Nếu xưng hô khiến em áp lực, em có thể gọi Sầm."
Tôi: "???"
Không phải chứ, tôi kết thân với trẻ.
Nhưng chúng ta mới quen nhau một chiều, nói chuyện tổng đầy tiếng.
Sao đột thành "anh Sầm" rồi?
Với lại, sao biết tuổi của tôi?
Quá thắc mắc chất chồng, tôi do "...Như vậy không ổn đâu ạ, thầy thầy giáo, gọi thế có phải bất kính không?"
Sầm Như hơi nhíu mày, nhanh chóng lấy lại vẻ điềm tĩnh: "À, xin lỗi, như em nhận được báo nhỉ."
Tôi càng rối: báo gì cơ?"
Đúng lúc đó, điện thoại tôi vang lên tin nhắn.
Là tin chính thức từ hệ thống chính phủ:
"Kính gửi công dân Lý Nhứ thân mến, chúc mừng! Hệ thống đã tìm thấy tượng kết hôn phù nhất cho bạn. Vui x/á/c nhận đồng ý kết hôn trong 30 ngày để hoàn tất thủ ký. Bấm vào bên dưới để xem tiết."
Tôi cúi tin nhắn, lại lên Sầm Như đang diện.
Cảm giác hoang đường như đang tràn ngập tim tôi.
Không... thể nào...?
Tay run run bấm vào đường link.
"Thông tin tượng kết hôn: Sầm Như Phong. Giới tính: Nam alpha. Tuổi: 31."
Hóa ra nãy giờ toàn là...
Một xem mắt chuẩn chỉnh à?!
Giới qua điều kiện gia đình, rồi tìm lịch sử cảm của nhau...
Trời ơi ai nổi.
Tôi tưởng mình đang mời ân nhân ăn cơm.
Ai ngờ phương đến để... xem mắt!