Bọ Cạp Nữ

Chương 8

22/04/2025 11:16

Bố tôi mấy hôm nay đối xử với tôi tốt lắm.

Tốt y như cách mẹ từng miêu tả.

Nhà bữa nào cũng có thịt ăn, bố còn chủ động gắp một miếng bỏ vào bát tôi.

Ông còn m/ua cho tôi một chiếc váy hoa.

Lúc nào mặt ông cũng nở nụ cười, nhưng tôi lại thấy nụ cười đó không chạm tới đáy mắt.

Đặc biệt là mỗi lần tôi nhìn mấy thứ ấy rồi hỏi: "Mẹ bao giờ mới về hả bố?"

Khóe miệng ông liền bắt đầu gi/ật giật, đó là dấu hiệu ông đang tức gi/ận muốn ra tay.

Nhưng ông không đ/á/nh tôi, mặt đỏ bừng, gân xanh nổi lên, mà vẫn cố nhịn.

Thịt ông m/ua về, tôi chỉ dám ăn phần ông gắp cho. Váy cũng chỉ xếp gọn trong phòng, chưa dám x/é bao bì ra.

Ban đêm, tôi quỳ bên cửa sổ, nhìn sao mà khấn:

"Con không cần ăn thịt nữa, cũng không cần váy hoa nữa, cũng không sợ bị đ/á/nh đâu."

"Mẹ ơi, mẹ bao giờ mới về với con?"

Ngày thứ bảy sau khi mẹ mất tích, bố tôi ở trại nuôi bọ cạp đến tận chạng vạng mới về.

Ông ta say khướt, mặt đỏ bừng:

"Haha, thành công rồi! Cuối cùng cũng thành rồi! Thằng lão Tôn chỉ có con hàng nửa vời mà còn dám lên mặt với tao, còn vợ tao là tự nguyện làm Bọ cạp nữ đấy, một bản thể hoàn chỉnh! Haha, lần này tao phát tài rồi!"

Đứa em trai vừa ru ngủ xong bỗng khóc ré lên, tôi vội vàng đung đưa nôi dỗ dành, vừa lạ lẫm nhìn bố.

Bọ cạp nữ chẳng phải là mấy thứ truyền thuyết nhảm nhí trong làng sao?

Nghe nói địa vị tương đương mấy thần giữ của ở Đông Bắc.

Nhưng cách luyện lại học từ bùa ngải Đông Nam Á.

Phải để một người phụ nữ từng sinh con trai, vào ngày cuối cùng trong tháng ở cữ, dùng mùi m/áu toàn thân để dụ hàng vạn con bọ cạp trong hồ bọ cạp bò lên người.

Đám bò cạp ấy sẽ chui vào chỗ kín nhất trên cơ thể, bắt đầu gặm nhấm, m/áu thịt hòa làm một với vật chủ.

Trong suốt quá trình đó, người phụ nữ vừa phải chịu đ/au đớn đến x/é gan x/é ruột, vừa phải giữ lòng trung thành và yêu thương với gia đình, tuyệt đối không được hối h/ận hay oán h/ận.

Việc thành, Bọ cạp nữ xuất thế.

Gia đình đó có thể dựa vào "năng lực hút tài" trời sinh của Bọ cạp nữ mà làm ăn phát đạt, tiền tài cuồn cuộn.

Nhà tôi làm sao có thể có cái thứ tà m/a như vậy được chứ?

Ngay cả tôi, một đứa con nít cũng biết, bị bọ cạp chích một cái, người lớn cũng đ/au đến phát khóc thậm chí ch*t vì đ/ộc.

Huống chi là hàng vạn con coi người như sâu thịt mà cắn x/é.

Chỉ tưởng tượng thôi cũng biết đó là lời đồn nhảm.

Bố tôi sao có thể tin mấy thứ nhảm nhí ấy?

Tôi cũng chẳng bận tâm, ai ngờ chỉ vì cái nhìn vừa nãy mà làm bố phát cáu.

Ông ta lao tới đ/á tôi một cú:

"Nhìn tao hả? Nhìn nữa tao móc mắt mày ra bây giờ!"

"Đồ xúi quẩy! Mới tốt với mày hai hôm đã muốn leo lên đầu tao ngồi à? Đồ mất dạy!"

Tôi ho dữ dội, trước mắt toàn là hoa mắt chóng mặt.

Bên tai vẫn nghe thấy tiếng ch/ửi rủa của bố, và tiếng em tôi khóc đến x/é gan.

Trong cơn choáng váng, tôi dường như thấy có một bóng người đang bò trên xà nhà,

chỉ nhìn ra một đường nét quen thuộc.

"Mẹ ơi..."

Nhưng mẹ không xuất hiện.

Nắm đ/ấm của bố như mưa mà rơi xuống người tôi, tôi cố gắng co người lại, ôm ch/ặt lấy mình.

Trong lòng cứ cầu nguyện:

Chỉ cần mẹ còn ở đây, chỉ cần mẹ về lại thôi là được. Gía như có mẹ ở đây. Mẹ ơi... mẹ mau về đi...

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Sau khi cứu nam chính trong truyện đam mỹ, tôi thật sự “quay xe” rồi

Chương 23
Lúc Chu Tầm bị đánh đến thân tàn ma dại, tôi chỉ đứng xem náo nhiệt. Lúc cậu ta bị tên đầu vàng nắm cằm sỉ nhục, tôi thậm chí còn châm điếu thuốc, tìm chỗ ngồi xuống mà thưởng thức. Hệ thống gào thét: [Anh định bao giờ mới bắt đầu cứu rỗi đây? Cậu ấy sắp tan nát rồi đó.] Tôi nhếch mép: "Liên quan quái gì đến tôi." Bộp! Chu Tầm bị người ta đá bay một cước, đổ nhào vào thùng rác rồi ngã vật xuống chân tôi. Tôi cúi đầu liếc cậu ta mấy cái, bật cười khinh thường, định quay người rời đi. Bỗng cổ chân bị ai đó nắm chặt, Chu Tầm ngước lên nhìn tôi vài giây, rồi nói với đám người đang đánh cậu ta: "Đây là bạn trai tôi, anh ấy có tiền." Tôi: "???" Tôi thở dài, hỏi hệ thống: "Làm trai thẳng ở chỗ này là phạm pháp đúng không?"
958
5 Diễn Chương 24
12 Bằng Chứng Thép Chương 10

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Sau khi được nhận lại vào gia đình giàu có, tôi dựa vào thể chất xui xẻo để sắp xếp lại cả gia đình.

Chương 6
Tôi mang số mệnh thiên sát cô tinh, trời sinh là sao chổi. Vừa mới sinh ra, tôi đã bị tráo đổi. Trong vòng ba năm, gia đình bố mẹ nuôi xảy ra hết chuyện này đến chuyện khác, cuối cùng họ phải vội vàng đưa tôi vào một đạo quán. Sư phụ nói tôi mang sát khí quá nặng, cần phải tịnh dưỡng, nếu không sẽ hại chết tất cả những người xung quanh. Hai mươi năm sau, bố mẹ ruột cuối cùng cũng nhớ đến tôi. Ngày trở về, cô con gái nuôi Tô Noãn Noãn nắm tay tôi khóc lóc thảm thiết: "Chị ơi, chị về thật tốt quá, tất cả là lỗi của em, em không nên chiếm đoạt cuộc đời chị..." Vừa nói, cô ta "vô tình" trượt chân, ngã nhào về phía tôi. Tôi mặt không cảm xúc lùi lại nửa bước. Chiếc bình cổ phía sau lưng cô ta, không một dấu hiệu báo trước, rầm một tiếng, tự vỡ tung. Mảnh vỡ văng khắp người cô ta.
Báo thù
Gia Đình
Hiện đại
217