Tôi tên Hứa Nhiên.
Tôi cũng câu chuyện mình.
Mẹ đã khi rất nhỏ.
Thế bố đối xử với rất tốt.
Tuy gia đình không hoàn chỉnh rất hạnh phúc.
Khi học đại gặp được anh nghiên c/ứu sinh dịu dàng.
Sau khi nghiệp, đã ở anh.
Gặp được các đồng thú vị.
Có Lý Trình nhiệt tình, Linh hay giúp tôi.
Bố cũng tài xế anh.
Công nghiên c/ứu th/uốc chống u/ng t/hư.
Kỳ 1 2 lâm sàng đều rất thuận lợi, đến khi chuẩn bị tiến 3.
Đàn anh tỏ tình với thực ra cũng yêu thầm anh ấy rất lâu, không do dự mà đồng ý.
Chúng đã nói cùng du dịp sinh nhật lễ quốc khánh.
Nhưng không khi tổ chức xe bus lại rơi sông.
Tôi đã lại giống như chưa đầu rất rối rắm.
Trong đầu đã bị nhét ký ức lạ.
Công trở thành ảo dùng cơ thể thí nghiệm.
Còn là thí nghiệm.
Bố vì b/áo th/ù mà để xe bus rơi sông.
Thế luôn không phải như vậy.
Có muốn gi*t bước đầu tiên đã cắn cổ anh ta.
Hình như càng lúc càng mạnh.
Tự cũng nhận ra càng lúc càng mạnh.
Cuối cùng một ngày, được một muốn gi*t tôi.
Từ trong miệng anh ta biết được chân tướng.
Hóa ra, thế giới chúng được quy luật chọn thế giới vụ.
Quỹ đạo mọi đều bị uốn cong.
Ha ha.
Là vì để bọn họ vụ.
Đàn anh dịu dàng lương thiện, biến thành sếp đ/ộc á/c chỉ vì ki/ếm tiền mà đ/á/nh tính.
Lữ vị hôn phu sắp cưới.
Con trai 3 tuổi Linh mẹ.
Còn bố bạn trai.
Rõ ràng, chúng gần hạnh phúc đến như vậy cơ mà.
Tôi theo oán lần nữa nuốt chửng vụ.
Mỗi lần vụ luân hồi, đều ký ức lần trước.
Thế đã từ lại được ký ức.
Tôi biết, nuốt chửng vụ thể khiến trở nên hơn.
Mạnh đến mức độ phải là đưa được thế giới thế giới vụ quay về quỹ đạo ban đầu không?