Beta Mới Là Thần

Chương 14

10/11/2025 18:03

Dù vậy, hoa hồng Juliet chuyển từ Pháp về bằng đường hàng không khá đẹp, tôi đã nhờ người trải đầy khắp nhà. Khi thắp sáng giá nến trên bàn ăn, tôi cảm thấy hơi gượng gạo, lại vội sai người dọn giá nến đi ngay.

Lúc Lê Manh về nhà, anh hơi gi/ật mình, rồi như thường lệ thay dép, bước đến bàn ăn.

Ánh mắt cười nhìn tôi khiến tôi cảm thấy khó xử.

Hình như những lời thích hay không thích, yêu hay không yêu vốn không nên xuất phát từ miệng tôi. Lại càng không nên tồn tại giữa tôi và Lê Manh.

"Nào, ăn cơm đi."

Anh dùng nĩa cuốn sợi mì Ý: "Tôi tưởng mình lạc vào tiệc cưới rồi đấy."

Mặt tôi tỏ ra bình thản, nhưng Lê Manh nói: "Em bị đỏ tai rồi."

Tôi vô thức đưa tay sờ lên tai, mới phát hiện anh đang nhìn tôi cười, ánh mắt đầy giễu cợt.

"Đồ đi/ên." Câu này cuối cùng đã đến lượt tôi nói.

"Em biết tại sao tôi thích em không?" Anh đột nhiên lên tiếng, tôi kinh ngạc nhìn về phía anh.

M/áu trong người bỗng chảy nhanh hơn, tôi siết ch/ặt d/ao nĩa trong tay.

"Tôi đúng là kẻ tự phụ. Trước khi gặp em, xung quanh tôi có rất nhiều Omega ngoan ngoãn. Họ ngoan hơn em, hiểu chuyện hơn em, biết nghe lời hơn em. Quan trọng nhất là, chỉ cần tôi cần, họ sẽ sẵn sàng để tôi..."

Tôi giơ tay ra hiệu dừng lại.

Không khí hôm nay vốn rất tốt, đặc biệt việc Lê Manh tỏ tình trước khiến tôi hơi chới với, không muốn nghe anh tiếp tục phá hỏng hứng.

Tôi sợ anh không ăn nổi bữa cơm này.

Anh khéo léo gật đầu, chuyển hướng câu chuyện: "Nhưng tôi biết rõ, họ không xứng đứng cùng tôi. Có lẽ những con thú cưng xinh xắn sẽ khiến người ta vui vẻ."

"Nhưng người có thể đứng cùng tôi, nhất định phải là đối thủ ngang tầm với tôi."

"Tôi đã tỏ tình với em từ lâu rồi."

"Vào cái ngày tôi thừa nhận em đủ tư cách làm đối thủ của tôi."

Tôi nén cơn rung động dữ dội trong lòng, tiếng ù tai vang vọng xa xăm không thực, thế giới trong mắt tôi giờ chỉ còn những đóa hồng ngập trời làm nền cho Lê Manh.

Tôi đi vòng qua bàn ăn, kéo cổ áo anh rồi hôn.

Tôi tưởng mình sẽ không bao giờ thốt ra câu ấy. Câu nói mà cả đời này tôi chưa từng tin.

Tôi gh/ét sự ngạo mạn của anh, gh/ét th/ủ đo/ạn ti tiện của anh, gh/ét những khuyết điểm của anh nhiều như sao trời. Nhưng khi mặt trời mọc, những vì sao kia đều vô hình.

Vầng thái dương ch/áy rực trong mắt anh mang đến ánh sáng vĩnh cửu không bao giờ tắt.

"Lê Manh, hình như em... yêu anh rồi."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Tôi là fan CP trong show giải trí

Chương 18
Tôi lén lút “chèo thuyền couple” trong chương trình tạp kỹ, ban ngày quay show, ban đêm làm đầu bếp. Vừa là tác giả, họa sĩ, vừa kiêm dựng video, cuối cùng tôi thẳng thắn luôn, trong lúc phát sóng trực tiếp của show thì trốn vào một góc "nấu ăn" điên cuồng. Cho đến khi máy quay vô tình lia qua, lộ ra đúng cảnh tôi đang vẽ một bức fanart nóng bỏng. Khán giả trên khung bình luận lập tức bùng nổ. Các fan couple đồng loạt kêu gào kinh ngạc: [Đại thần là chị sao?] [Đại thần tiên của giới chúng ta lại là phóng viên chiến trường!] [Ôi trời, đồng fan của tôi hóa ra là Hứa Điềm.] [A a a, vậy là những câu chuyện mà Đại thần Điềm viết đều là thật!!] Tôi bất lực chào qua camera: "Haha, chào mọi người, cái đó, ừm, cấm truyền tải và chỉnh sửa thương mại nhé." A a a a, tôi mất hết mặt mũi để sống rồi! Tôi phải xóa hết mấy bài viết đó ngay lập tức thôi!
Boys Love
Đam Mỹ
Hiện đại
647
DUNG HÒA Chương 7 HẾT
TẬN CÙNG TINH HÀ Chương 8 - HẾT