Ta lôi ước thân của Kim khỏi bọc, năm nay đã 18 tuổi Mẹ của đã tốt nhất.
Đó biểu ca thanh mai trúc mã của đã đã xem kỹ lưỡng, trai trông rất tuấn tú và rất phù hợp nàng.
Vốn dĩ định mấy nữa nói chuyện của hồi môn đã xong tròn 500 lượng bạc.
Ta định ném ngân ấy xuống mặt để biết rằng, tử keo kiệt của chính rộng lượng nhất.
Chuẩn 500 lượng bạc của hồi môn nha hoàn, thành vợ bé nào hào đâu..
Đến chắc trên mặt nha đầu hiện lên vẻ ngạc nhiên, xúc động, thể tin được, lúng nước mắt ra...
Ta đã vô lần tưởng tượng tượng nhưng kết cục như này.
Cha mẹ của Kim thành, để mẹ mà đã tự nguyện mình vào nhà Hầu gia.
Cha mẹ rất yêu thương nói thường nhắc nhiều nhất "Đợi về nhà"...
Mặc dù bây đã ch*t nhưng chắc trở thành q/uỷ, chắc rất muốn về nhà.
Ta phải đưa về nhà.
Ta đứng dậy, định cất bọc trở tủ, nhưng vừa đứng lên thì ngã xuống đất.
Ngồi lâu, chân tê rồi.
"Di nãi sao ngồi trên vậy? Đất lạnh lắm!"
Tiểu nha đẩy bước chạy vội đỡ dậy, thấy vẻ mặt mất của ta, ấy buồn bã:
"Kim tỷ tỷ tốt lắm mà, nãi bây nơi trong đồn sợ hãi."
Nàng ấy cúi gần ta, thì thào bên tai ta:
"Bọn họ bảo q/uỷ của tỷ tỷ đã biến thành q/uỷ nước nên người."
"Lưu Ly, còn Kim Thoa, từng cãi nhau Châu, bây trong phủ, bất cứ nha nào từng cãi nhau sợ ch*t khiếp!"
...
Tô dựa vào việc đình mình tiền, tính cách được tốt lắm. giống ta, cần lý do gì đã đùng đùng cãi nhau khác.
Trong viện nha bà tử đã từng gây gổ thật nhiều mức thể tính xiết.
Tin đồn vừa lan ra, chắc trong ai nấy cảm thấy bất an.
Thế nhưng, rõ ràng lệ q/uỷ ch*t, vậy thì đồn ấy, lẽ chính do lệ q/uỷ ấy tung ra?
Mục đích của cô ta, lẽ để gây rối, để ai nghi tới mình?
Tinh thần phấn chân, xem lệ q/uỷ chút kiêng kỵ, và kiêng kỵ, thì ắt hẳn cô thể đối phó được.
Sau khi đuổi tiểu nha lao vào bếp, lấy từ đó.
Không gỗ tự cái, Kim thể mãi trành q/uỷ được, phải trở về nhà.
Trong sân vào trưa hè, tiếng ve sầu kêu inh ỏi, khiến phiền ý lo/ạn, đầy tớ già chăm nhất phải trốn vào nhà mát mẻ.
Ta vác tìm đào lớn nhất, vì thứ càng năm càng tốt.
Lén lút ch/ặt cành cánh kéo cành vào nhà, tỉa tót, cố gắng thành thanh gỗ đào dài cánh tay.
Những gỗ còn lại, lãng phí, mà thành lệnh trên dùng chu đỏ tươi vạch "Gi*t".
Lý đại nương nói, Thương Hiệt phát minh chữ, nhưng thực phải ông ấy tạo ra, ông ấy phát hiện mà thôi.
Trước khi Thương Hiệt phát hiện chữ, chúng đã tồn tại từ rất rất về trước.
Bản thân viết đã thần lực.
Ta tất 12 miếng gỗ sau khi lấy thanh gỗ đào và miếng gỗ phơi nửa ngày, chúng lên mình.
Trước sau lưng, thắt lưng, cẳng chân, cánh bất cứ chỗ nào thể thì cả.
Sau khi xong cầm thanh gỗ đào tìm nhà Huệ Lan.
Lúc ấy, ấy thanh và miếng gỗ 100 lượng bạc.
Vừa vào cổng, sờ.