11
Ăn sáng xong, học.
Tòa giảng đường của Thẩm Tinh và hoàn ngược hướng, vì vậy cùng tôi.
Dưới ánh mắt ch/áy bỏng của cậu ấy, cứng đờ sống lưng trốn đi.
Mẹ nó, cậu ấy kiềm chút được sao?
Ánh mắt khác gì nhìn chồng xa nhà lâu ngày, sợ người khác biết và cậu ấy chuyện mờ ám sao.
Tôi bước nhanh hơn.
Y như sau lưng m/a đuổi.
Vừa ngồi lớp, nữ sinh quen thuộc cười tươi đến gần.
“Thịnh cậu ở cùng ký xá với Thẩm Tinh đúng không?”
“Ừ.”
“Vậy cậu giúp mình làm quen với cậu ấy không? Mình muốn gặp cậu ấy.”
Cô gái ngùng cúi đầu.
Tôi hỏi lại: “Cậu cậu ấy à?”
“Đúng vậy.”
“Tại sao?”
“Hả?”
Cô bạn hiểu, nhưng thích.
“Cậu ấy đẹp trai, dáng người tốt, gia thế cũng tốt, đúng chuẩn thần của trường, cậu ấy, muốn cưới cậu ấy chứ?”
“Đó đúng là trời ban lành!”
Trùng hợp vẻ như chính là người trúng đ/ộc đắc trong tương lai.
Cô bạn tôi, truy “Thịnh vậy cậu làm cầu nối giúp mình được không?”
Tôi ngước mắt, mỉm cười.
“Mình sẽ xem.”
Cô bạn x/ấu hổ rời đi, nói chuyện cho Thẩm Tinh biết.
[Này, nữ sinh muốn làm quen với phải làm sao?]
Cậu ấy trả lời ngay lập tức:
[Nói đã kết rồi, chỉ mình thôi.]
Chậc.
Vẫn là giữ vững đàn ông đấy.
Tôi cảm thu điện thoại lại.