Em Gái Biến Mất

Chương 21

16/06/2025 11:50

Ngày 10 tháng 10 năm 2024, 14:00.

Nhà thôi miên đã tiến hành thôi miên cho tôi, dưới đây là quá trình chính được mô tả lại.

Nhà thôi miên: “Bây giờ cô đang trở về trưa ngày 10 tháng 8 năm 2009, 11 giờ 30 phút. Cô và em gái đang ở nhà, lúc đó cô đang làm gì?»

Tôi: “Nấu cơm.”

Nhà thôi miên: “Trời có nóng không?”

Tôi: “Nóng. Mồ hôi tôi chảy đầm đìa.”

Nhà thôi miên: “Cô có uống nhiều nước không? Tự đi lấy nước uống à?”

Tôi: “Vâng, uống rất nhiều. Nhưng tôi không rảnh để tự đi lấy, là em gái đưa cho tôi.”

Nhà thôi miên: “Màu sắc và mùi vị nước có gì khác thường không?”

Tôi im lặng giây lát: “Trong nước hình như có bột, vị hơi lạ.”

Nhà thôi miên: “Lúc đó trong nhà còn ai khác không?”

Tôi: “Không.”

Nhà thôi miên: “Sau khi nấu xong, cô cảm thấy thế nào?”

Tôi: “Mệt, chân tay rã rời, buồn ngủ, chóng mặt.”

Nhà thôi miên: “Hôm đó em gái cô có biểu hiện gì khác thường?”

Tôi: “Nó cứ bám lấy tôi không chịu rời.”

Nhà thôi miên: “Giờ hãy nhớ lại từng cử chỉ và biểu cảm của em gái trước khi mang cơm đi.”

Tôi: “Lúc nó đùa giỡn với tôi, nó không cười, trông như muốn khóc. Khi xách giỏ đi, nó với

tay lấy thứ gì đó ở hiên nhà bỏ vào túi.»

Nhà thôi miên: “Dưới hiên nhà có gì? Hãy nhớ kỹ xem.”

Tôi im lặng hồi lâu: “Củ cải muối phơi khô từ năm ngoái.”

Nói xong những lời này, toàn thân tôi co gi/ật dữ dội - biểu hiện của xúc động mạnh.

Nhà thôi miên dừng buổi thôi miên và nhanh chóng đ/á/nh thức tôi dậy.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
4 Vào Hạ Chương 17
6 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm