[Ting ting!]
Quạ bực bội liếc điện thoại, sắc mặt đột nhiên đen sầm lại, vội vã nhảy ra ngoài cửa sổ.
"Đại ca, xin lỗi, cái thằng em vừa gi*t đã giả ch*t, khách hàng chưa thanh toán nốt tiền, em đi làm hậu mãi chút!"
Con quạ ồn ào cuối cùng cũng biến mất.
Tôi vừa định bò ra từ dưới gầm bàn.
Thẩm Tước dùng chân chặn lại, mũi giày hất cằm tôi lên, chỉ có điều đuôi mắt em đỏ ửng, như thể bị ai đó dùng ngón tay ấn mạnh vào, vô tình làm dịu bớt chút khí thế sắc bén.
"Lục Kiêu, nói xem có phải tôi cho anh quá nhiều thể diện không?"
Thẩm Tước rất đẹp.
Kẻ tự nguyện lao vào lòng không ít.
Nhưng tôi chiếm lợi thế gần gũi, trực tiếp đ/è em xuống, Thẩm Tước cũng nửa đùa nửa thật chiều theo.
Từ đó, có lẽ Thẩm Tước dùng quen rồi, hai đứa tôi cứ thế m/ập mờ ở bên nhau.
Nhưng Thẩm Tước cực kỳ trọng thể diện, tuyệt đối không thể công khai mối qu/an h/ệ của chúng tôi trước mặt người ngoài.
"Dạ không." Tôi lắc đầu: "Thủ lĩnh à, nếu bị nhìn thấy, anh sẽ bảo anh là chim hoàng yến được thủ lĩnh nuôi. Có được thủ lĩnh làm chồng, anh nằm mơ cũng phải cười tỉnh dậy ấy chứ."
Thẩm Tước hẳn không ngờ tôi lại trả lời như vậy.
Ngọn lửa vô danh trong lòng em tắt ngấm, mím môi, rồi cuối cùng mới gượng gạo đảo ánh mắt đi chỗ khác.
"Dọn dẹp cho tử tế, theo tao về phủ Thẩm."