ĐỒNG DƯƠNG: NHẶT NHẦM NAM CHÍNH CÔNG

10 chương · · 31/10/2025 11:40 · 16
Tác giả: Đang cập nhật
Cập nhật đến: Chương 9, Chương 10 HẾT
10 chương
Đọc ngay

Tôi và bạn thân cùng nhau xuyên không vào một bộ tiểu thuyết đam mỹ.

Cậu ấy trở thành gã tra công của tên thụ 'vợ hiền', còn tôi là kim chủ bao nuôi một cậu sinh viên nghèo.

Chúng tôi cố gắng diễn tròn vai, nuốt trọn sự x/ấu hổ để theo cốt truyện, chiếm lấy trái tim của hai nhân vật thụ rồi hành hạ cả thể x/á/c lẫn tâm h/ồn họ. Nhưng thực chất, sau lưng thì chúng tôi lén lút thắp hương khấn vái, chỉ mong họ bớt h/ận mình một chút.

Trong nguyên tác, gã tra nam bị nhân vật thụ h/ận thấu xươ/ng sẽ phải nhận sự trả th/ù đi/ên cuồ/ng từ nam chính công, và cuối cùng là nhận lấy cái ch*t.

Khi cốt truyện sắp đến hồi kết, tôi và thằng bạn dứt khoát làm giả cái ch*t rồi bỏ trốn.

"Tối nay thức thâu đêm không?"

"Thức! Đm, cuối cùng cũng được chơi game thỏa thích rồi!"

Hai tháng sau, khi đang chiến game m/áu lửa trong một quán net ở thị trấn, cả hai chúng tôi đều bị tóm.

"Anh nói anh thích người “vợ” hiền thục, tôi đóng vai “vợ hiền” nửa năm trời, thế mà anh dám bỏ trốn à?"

Thằng bạn: "..."

"Anh chơi trò kim chủ bao nuôi với tôi lâu như vậy, bảo bối, anh thật sự nghĩ tôi là một sinh viên nghèo sao?"

Đồng Hổ: "..."

"Tại sao các nhân vật thụ lại không đúng với thiết lập ban đầu?"

Hệ thống: "Có khi nào, các bạn đang c/ưa cẩm nhầm nam chính công không?"

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
2 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)
4 Vào Hạ Chương 17
5 Trúc mã ghét Omega Chương 13

Mới cập nhật

Xem thêm