Du Huân gượng ngồi quấn nhích chút để rời khỏi giường.
“Em Thanh âm ấm cửa phòng. khay thức bàn lên.
Du Huân hốt hoảng la ?”
Đặt xuống ghế sofa êm ái tiếng “Giúp tối.”
“Ăn tối Bây Là khuya đúng tất cả tại vậy.” nắm ch/ặt tức gi/ận m/ắng hắn.
Ngô chợt kéo ngồi đùi khóe miệng giương để đút ăn.”
“Hừ quay chối muỗng hắn.
“Mau để đói suốt ?”
Du Huân ngẫm chút há miệng cơm. nhai “Là do nấu ?”
“Ừ.”
Hắn gắp thức ánh mắt nhu chợt tiếng “Bà xã…”
“Hửm ?!” Nghe quay sang nhìn.
“Anh !”
Câu sững ch/ặt ta nhé.”
“Có Nhưng tuổi còn tốt nghiệp nữa…” Huân lo lắng tiếng.
“Chúng ta 3 năm con.”
“Em…vẫn chuẩn bị tinh thần để con. gian….cón mắt lúc vẫn còn sớm.
Ngô khó xử khóe miệng giương dàng tùy quyết . Sau hẵng tính đi.”
“Em xin lỗi Huân buồn bã dù vẫn bận tâm . biết lỗi với hắn.
Hắn nhéo má cầm muỗng miệng lỗi do quá nóng vội. Mau đói ?”
Du Huân đành im lặng lâu mắt năm năm cảm 2 năm hiểu ai hết. Nhưng vẫn con….điều đó đến….
– —
Du Huân nhíu mày tỉnh giấc đã đỡ mệt chút cố xuống giường ngớ khi tủ đồ tủ gỗ còn mồi đầm màu trắng dây với áo khoác bằng len. Huân cầm đầm tắm chuẩn bị thứ xong liền gượng ra khỏi phòng.
Nàng xung quanh bóng dáng đột đằng giọng “Tìm ?”
Du Huân quay lo lắng “Đồ tủ…..”
“Đã để vali.”
“Sao ?”
Ngô vuốt tóc nhật tổ chức đã rồi.”
“Hawaii ?”
“Chẳng ?”
Đôi mắt màu đen lấp chợt sáng nỉ non “Cảm ơn ông xã !”
“Vậy chúng ta đi.”
“Đi bây ?”
“Ừ.”
Ngô Thân sân thẳng máy riêng hắn. Huân ngớ “Vũ cuộc nhiêu Ngay cả máy m/ua siêu nhiều riêng ?”
Ngô nhếch miệng “Không biết.”
Nàng thở dài sực nhớ “Phải còn Nhi báo ấy.”
“Đã rồi.”
“Ồ.”
“Em thêm khi nào gọi.”
“Ưm.” kéo ghế nằm xuống.
“Phải dây luôn giữ nếu gặp ấn nhẹ dây ngay.” Hắn cầm dây tiếng.
“Ừm biết rồi.”
Du Huân nhắm mắt mày bắt rời khỏi Bắc Kinh…
Khoảng tiếng vẫn say giấc mang hành lí ra chắc khỏe vươn ra bổng xuống máy bay.
Cẩn thận nhấn ga phóng đi.
… …
Ngô ngồi đọc thấy tiếng hét liền chạy sang buớc Huân nắm giường miệng luôn miệng kêu “Dừng lại.” siết ch/ặt mồ hôi ướt khuôn nhỏ bé lay “Huân mau tỉnh Huân.”
“Vũ Thần…?!” Huân ngồi bật sợ hãi hét ngồi thở dốc mắt xung quanh .
“Huân nắm vai Huân diện với .
Nứoc mắt vẫn chảy dài khuôn nhỏ bé bàn r/un r/ẩy nắm áo “Anh….Anh….Không ?”
“Ừ.”
Nàng đột nở vuốt tơc ,dịu dàng tiếng “Không mơ thôi.” Rồi lau vệt thương.
“Vũ gia hoạt nữa ?”
“Em ?”
“Em…Em sợ gặp nguy hiểm đừng gia nữa xin đó.”
Nhìn khuôn nài nỉ lo lắng suy lúc quả hắc đạo nguy hiểm điều lo sợ chính bị th/ù oán rút khỏi hắc bang…. Bàn rộng cưng vuốt tóc tiếng hứa với khi Bắc rút khỏi .”
Du Huân mắt vẫn khỏi ngờ ?”
“Ừ.”
Nàng vòng tâm nhẹ nhõm nhiều. Hắn tiếng gặp á/c mộng ?”
“Em…Mơ thấy mà gặp nguy hiểm….Chưa giấc mơ lo anh.”
Ngô trán khíe miệng cong “Chỉ mơ hôm nay nhật đừng lo lắng nữa .”
“Vâng.”
“Đi ngoài biển.”
Du Huân vui bắm ra khỏi phòng…
“Woa….Đẹp quá….” Huân rộng ra khung quả đẹp bờ cát vàng vịn sóng nhẹ nhàng vỗ bờ trải dài mỗi lần gió thổi đều mang theo hương biển nhẹ. Mọi đều dưới cát nướng thịt.
Ngô bằng ánh mắt chất thương vui phúc thấy suốt đời suốt đời chán.
Du phát hiện ra liền tiếng “Tiểu mau xuống đây đi.”
Ngô nắm xuống dưới Vân Nhi chạy “Tiểu Sinh nhật vui vẻ.”
Du Huân híp mắt “Cảm on cậu.”
“Tiểu mau đây đã hết phu nắm kéo bàn ghỗ đó. vui theo.
“Em biết tổ chức nhật nhỉ.” đẩy vai hắn.
Ngô len tiếng cau bằng nụ nhẹ vòng chắc khỏe eo thon Huân cầm đũa đút miệng miếng nhẹ len má nàng.
“Aiz…..hai cái lớn nhu phu nhân tiếng chọc ghẹo.
“Mẹ ?”
“Ta với ?”
“phải mẹ còn ta tị.” tổng chợt xuất hiện bả vai ôn tồn tiếng.
“Thật bọn trẻ Bà đ/á/nh nhẹ ông ý oán trách.
“haha……”
“Huân nhi thêm cả nữa.” phu nhẫn đĩa nướng xong Huân cầm “Mẹ Nhi .”
“À bé với Chấn .”
“Anh Chấn ?”
“Ừ vui đấy.” Bà hất kia theo ánh mắt mà ra đúng mẹ họ vui mà còn tưởng Vân Nhi buồn nữa.
“Bà xã…há miệng ra.” thấy bất liền nhướn đằng gắp miệng tiếng.
Du Huân quay há miệng vui nhai miếng “Cảm ơn ông xã.”
“Vậy cái đi.”
Cũng giống lúc quay môi hắn. Ngõ bật ngờ cứ ngỡ đỏ mà m/ắng nghiêm túc. Tuy nụ ra tệ……
Sau khi xong mỗi xuống biển chơi còn phu phu ngồi bờ tắm nắng . ngồi duỗi chân chống xuống cát ra đằng khuôn xinh đẹp kính mát hiệu ngồi tận hưởng khí lành đảo Hawaii.
Du ngồi xuống xuống chơi với .”
“Ưm….không. Còn xuống Không tắm biển ?”
“Chị thể.”
Nàng nhíu mày khó hiểu “Tại ?”
“Chị th/ai tháng khuôn hiện phúc.
“Chị phúc !?”
“Huân đã gàn ba năm vẫn ?”
Du Huân ấp úng ra…hôm với nhưng….em chối.”
“Em chối ?”
“Tại…em mẹ.”
“Tiểu ba năm tuy mỗi tháng đều tiêm tạo ra con.” Cô vuốt tóc Huân im lặng tiếng chợt giọng c/ắt dòng suy nàng.
“Bà xã uống nước đi.”
Du quay sang ,đưa cầm ly nước vui “Cảm ơn anh.”
Ngô ly nước còn dâu đây.”
“Hửm À…cảm ơn anh.”
“Cảm ơn nó dặn m/ua em.” Anh ngồi xuống câu hơi bất ngờ.
“Sao xuống tắm biển ly nước uống cùng.
Ngô dàng ngồi đây bảo bối.”
Du Huân phúc khi nhắc bé ngập tiếng trẻ ?”
Ngô mắt “Tất đây tinh Tiểu My.”
“Anh ?”
“Ừ tiếng trẻ với nhau năm đã nôn nóng Mà ?”
Du Huân suy cái đó đã đoán quyết nàng. Đột tiếng biết không?”
“À sách.”
Anh xong đã bật chạy hiểu xảy ra tủm gái đã trưởng thành rồi.
Du Huân cửa cửa tiếng liền khựng lại.
Trong tổng ngồi ngồi diện điềm đạm tiếng “Con rút khỏi hội.”
Ngô tổng tư thái lỗi lạc khóe miệng khẽ giương “Cho ta lí do ?”
“Vì Huân.”
Hắn dứt khoát tuy ông đã biết câu vẫn chính miệng ra. tổng “Việc Long ta giao tín giải quyết cứ yên tâm lý công chăm sóc Tiểu Huân.”
“Cảm ơn ba.”
“Phải nó đã rút khỏi rồi.”
“Con biết do Huân th/ai.”
“Con Tiểu ta mẹ cháu đi.”
Ngô ông lúc giọng đó cứ Rồi ra ngoài tổng ra. cửa đã thấy cúi cửa. Hắn sững ?”
Ngô tổng vợ chồng đi. Thấy nhíu mày “Huân …”
Đột ch/ôn lồng ng/ực rắn chắc xã con. ”
Câu chút ngạc hôm đã chối ?”
“Em chúng ta . với Huân mắt lấp lánh hắn.
Ngô tiếng ?”
“Bây giờ.”
Khoé miệng chợt giương x/ấu xa “Là đấy nhé.” Rồi Huân hét toáng “Á…anh ?”
“Là con.”
“Thì từ.”
“Anh được.”
Ngô đạp cửa giường kệ la hét đ/è ép ngoan ngoãn nằm giường kéo bọc thể….