Khi chuyển sang Trinh.

Cả nhóm bọn họ ngồi dưới đất, lấy nước đồ ăn từ trong ra, vừa ăn vừa trò chuyện.

Dưới chân bọn họ nở rộ, viên hài Vương Cường hái một cây nhét miệng nhai lần, sau đó vẻ mặt khó chịu phun ra ngoài.

“Các vị khán giả, loại này ngon, mùi hôi thối, ói…”

Cư dân "Ha ha, hàng bên cạnh Cửu Yêu đ/ộc, ăn sẽ sinh ra giác."

"Tôi đến từ thành phố Sở Hùng, tỉnh Nam. Nấm Cửu Yêu đ/ộc. Nhưng tôi loại này mùi."

"Phì, tôi thật sự muốn mời Kiều Mặc Vũ nhà bên tới xem cái gì là vả mặt."

Cư dân sôi nổi, Vương Cường mỉm cười đột nhiên đầu cúi xuống ngừng động.

Một sau ta bỗng ngẩng vẻ mặt hung tới bóp cổ ca sĩ Chu.

Bạch hãi hét vội vàng sang một bên.

Cư dân "Vương Cường phải bị đó chứ? Ôi trời ơi, đừng làm cho tôi nha.”

“Không hỗ là viên phái thực lực, xuất tốt thật.”

Chu bị bóp cổ mắt trợn trắng, thấy tình hình trai phim dựng camera bên cạnh, tới hỗ trợ Vương Cường ra.

Vương Cường lại vật lộn trai phim.

Chu nằm trên mặt thở hổ/n bước tới ta dậy, nhưng vừa đứng Chu bất ngờ tới, bóp cổ tỷ.

Bạch bị bóp cổ được, miệng ú ớ, Trinh lập tức đến giúp đỡ, hiện nhất thời hỗn lo/ạn.

Cư dân lặng trở lại.

Hồi người ngập ngừng gửi một luận:

"Trông giống như nhỉ?"

"Mẹ Chu cầm một đ/á đ/á/nh chừng ra án mạng, người đâu tới đi!”

"Ôi trời ơi! Còn Lâm những người khác sao, nhanh đến họ đi!"

"Lầu trên, cậu lo lắng cũng vô nhóm của Lâm chỉ đi đến ngã ba, gặp được tỷ, xong rồi, tổ mục tổ một sự kiện lớn, nhờ người đến đó đi.”

Trên màn Chu một tay ôm ch/ặt tỷ, một tay cầm đ/á hình tam giác, hướng đầu nhọn dương của tỷ.

Mọi người ngồi trước màn hình nín thở, lấy tay che miệng, dám gõ chữ hay chớp mắt.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Giả vờ là trai thẳng

Chương 17
Tôi và Lâm Nghênh là anh em thân thiết suốt 20 năm trời. Tôi đã chứng kiến cậu ấy từ một thằng nhóc tè dầm, chỉ biết níu lấy chân tôi mà khóc nhè, lớn lên thành một tên hoa tâm trăng gió. Tên khốn đó chẳng phân biệt nam nữ, tình nhân đổi như thay áo mỗi tháng. Chỉ cần cặp mắt đào hoa kia khẽ cong lên một chút, đám người tình vừa bị đá cũng lập tức nguôi giận, như thú cưng bị chủ vứt bỏ, cụp đuôi bỏ đi. Lâm Nghênh không có trái tim, điển hình của kiểu người né tránh tình cảm, hễ tình cảm quá mức là cậu ấy lại thấy phản cảm. Vì vậy, tôi sẽ không để cậu ấy biết...Tôi thích cậu ấy. Dù sao tôi vẫn luôn giỏi che giấu, cũng chẳng muốn đánh mất thân phận bạn thân suốt 20 năm nay. Cho đến một ngày, tên khốn ấy mắt say lờ đờ, cứng đầu chen vào lồng ngực tôi, ngẩng khuôn mặt xinh đẹp đầy tủi thân lên, chất vấn tôi: “Tại sao cậu lại là trai thẳng chứ?”
146.6 K
2 Ca Nhược Chương 9
3 Da Qúy Phi Chương 22
6 Tiệm Mộc Nhĩ Chương 20
7 Thần Hộ Mệnh Chương 35
8 Cố Chấp Chương 25
11 Cáo Và Sói Chương 23
12 Tàng Bệnh Chương 17

Mới cập nhật

Xem thêm