Sự Thật Vô Hình

Chương 4

25/06/2025 11:58

Sáng sớm hôm sau, cửa hàng tạp hóa của Trương Thạch Chấn không mở cửa.

Hàng xóm quen biết gõ cửa rồi bước vào, phát hiện ông cụ đã tự tr/eo c/ổ ngay trong cửa hàng của mình.

Khi chúng tôi đến hiện trường, thấy trước cửa tiệm chất đống rác thối.

Trên cánh cửa sắt, người ta dùng sơn đỏ vẽ đầy những lời lẽ tục tĩu.

Thậm chí trên bức tường bên cạnh còn bôi bẩn bằng hình vẽ cơ thể người khiêu khích.

Theo điều tra, đây đều là "thành quả" mà dân làng làm để nguyền rủa ông cụ sau khi chúng tôi đưa ông cụ về đồn ngày hôm qua.

Tuy nhiên, kết quả giám định đã có: Trương Thạch Chấn không phải thủ phạm xâm hại Chu Vân.

Vì vậy khả năng cao ông cụ cũng không liên quan đến vụ Dương Tuệ Quỳnh.

Dù vậy, khi chúng tôi xử lý th* th/ể, vẫn nghe thấy tiếng xì xào của dân làng: "Lão ấy t/ự s*t vì sợ bị phát hiện!".

Tất cả chúng tôi đều biết, ông cụ không phải t/ự v*n. Thứ gi*t ch*t ông cụ chính là những tin đồn đ/ộc địa này.

Nhưng vấn đề mới lại nảy sinh: Nếu Trương Thạch Chấn vô tội, tại sao Dương Tuệ Quỳnh lại tố cáo ông ấy?

Đúng lúc này, tin dữ khác ập đến từ Diệp San San - một bạn học khác của các bé.

Do Diệp San San cũng không ở với bố mẹ, chỉ sống với bà nội nên hôm qua khi sự việc Dương Tuệ Quỳnh xảy ra, cô bé chưa kịp khám nghiệm.

Sau khi náo lo/ạn, bà nội lập tức nhờ hàng xóm đưa cháu đi viện. Kết quả giống hệt: Màng trinh rá/ch.

Trong lúc chúng tôi đang bàn với ủy ban thôn xử lý hậu sự cho Trương Thạch Chấn, phụ huynh Dương Tuệ Quỳnh và bà nội Diệp San San đã xông đến đòi công lý.

Họ không mang theo con trẻ, chỉ mang theo sự phẫn nộ.

Ban đầu tưởng họ trách chúng tôi điều tra chậm trễ, nào ngờ...

Họ như chẳng quan tâm thủ phạm thật là ai.

Sau cơn thịnh nộ, yêu cầu duy nhất của họ là:

"Trương Thạch Chấn đã ch*t rồi, vậy thì ông ta phải bồi thường tổn thất cho con/cháu chúng tôi thế nào đây?"

Dù chúng tôi đã nhấn mạnh Trương Thạch Chấn vô tội, họ vẫn mặc kệ.

Càng hỗn lo/ạn hơn khi họ đưa ra các điều kiện:

Như yêu cầu dỡ niêm phong cửa hàng, tịch thu tài sản của Trương Thạch Chấn để bồi thường.

Đương nhiên chúng tôi không thể đồng ý, vì tang sự chưa xong, cửa hàng vẫn còn nguyên tem phiếu.

Ủy ban thôn đành hứa hẹn sẽ sớm xử lý, truy tìm chân hung và đền bù...

Sau nhiều giờ giằng co, họ mới miễn cưỡng rời đi.

Tôi chợt lóe lên suy nghĩ kỳ lạ:

Ít nhất gia đình Dương Tuệ Quỳnh và bà nội Diệp San San không mấy quan tâm sự thật vụ xâm hại.

Thứ họ muốn hơn cả là tiền bồi thường.

Một điểm đáng ngờ khác: Trong lúc tranh luận, chúng tôi từng đề nghị được tiếp xúc riêng với các bé.

Nhưng tất cả phụ huynh đều từ chối.

Nhớ lại từ khi vụ án xảy ra, chưa lần nào chúng tôi được nói chuyện riêng với nạn nhân.

Bởi luật pháp quy định cần sự cho phép của người giám hộ, mà lần nào họ cũng kè kè bên cạnh.

Ban đầu tôi nghĩ đó là bảo vệ con trẻ.

Nhưng sau màn kịch ở ủy ban thôn, tôi nghi ngờ:

Có lẽ họ không muốn chúng tôi hỏi ra điều gì từ miệng các cô bé.

Biết đâu việc tố cáo Trương Thạch Chấn không phải ý nguyện thực sự của các em.

Tiếc là hiện tại, chúng tôi không thể vượt qua người giám hộ để tiếp cận nạn nhân.

Vụ án lại rơi vào bế tắc.

Đành phải chuyển hướng điều tra khác.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

[BL] Người Yêu Hiền Lành Của Tôi Là Yandere

Chương 45.
Giới thiệu: Tôi là một tên côn đồ trường học, cá biệt lưu manh, vừa xấu vừa thô lỗ, học thì dốt mà quậy thì giỏi. Trên mặt tôi có một vết sẹo dài bên má, nó khiến tôi trông rất hung dữ, doạ các nữ sinh đều khiếp sợ mỗi khi nhìn thấy tôi. Tuy nhiên, cậu người yêu của tôi lại đối lập hoàn toàn. Cậu ấy là nam thần của trường, vừa đẹp trai trắng trẻo lại học giỏi, dáng người dong dỏng cao, thuộc diện nhà giàu, tính tình hiền lành nhu mì còn tốt bụng. Người theo đuổi xếp hàng dài, nhưng cậu lại chọn tôi. Có hai nữ sinh thầm ngưỡng mộ cậu ấy, thấy vậy rất không vừa lòng. Một cô gái thẳng thắn bảo với cậu khi đang ở ngay trước mặt tôi, rằng : "Lam Ngọc, cậu bị gã này uy hiế.p bắt ép phải yêu đương với gã đúng không? Cậu ra tín hiệu cầu cứu đi, tụi mình sẽ giúp đỡ cậu." Tôi biết là cô ta nói dối. Vì nãy giờ tôi liên tục chớp mắt bằng mã Morse, bàn tay lén giơ mấy ngón ra hiệu ét o ét, mà cô ta có nhìn thấy éo đâu. Ngược lại, cậu người yêu bé nhỏ kia tôi nhìn thấy rồi. Đôi mắt nheo lại đầy nguy hiểm. Cứu tôi với, cậu ta là Yandere, tôi mới là người bị ép đây mà, huhuhu. _____ Kẻ si tình lang thang [Người Viết Tình Trai]
79.07 K
4 ĐÀO HOA SÁT Chương 5
6 Tiểu Lỗi Chương 56
10 Bảy Năm Bên Nhau Chương 14
11 DẤU HÔN NGỤY TRANG Chương 17.
12 Hồ Ly Xuống Núi Chương 16

Mới cập nhật

Xem thêm