43.
Xuất phát bản tìm ki/ếm cái lợi xa cái x/ấu, chối liên lạc với ngoài nhiệm vụ liên quan tới anh.
Tôi đ/á/nh giá nữa kết luận rằng thậm chí hơn hệ thống.
Anh giống cây hoa túc, sự dưới ngoài đẹp đuối mình.
Loài hoa hấp dẫn chí đối với nhưng đó biết đ/ộc vẫn liều lĩnh động nó.
Điều khiến hứng hơn ý đồ hoa nữ Chi.
Tôi quan sát gian dài.
Ở đâu ở đó ta, quanh con ong mật vậy.
Ôn cái radar lập trình sẵn "Cứ b/ắt n/ạt sẽ xuất hiện”, xuất đúng lúc.
Lần hy vọng sẽ đúng lúc.
44.
Tôi luồn nắm lấy kéo mặt.
Những giọt nước lóng lánh đuôi mi, mũi cằm, làm ướt vạt áo lộ đường nét cơ hiện.
Anh chống vươn ngửa tham lam hổ/n h/ển mắc cạn.
Không đợi khí, vòi nước.
Nước tràn mặt.
Tôi cúi anh: thích không?”
Giang lời.
Ồ, quên mất, giờ được.
Lúc đến bước sang năm. hờ hững bàn nắm mép rửa.
Bàn thon dài đẹp đẽ, bởi dùng quá nhiều lực gân cốt căng trông khỏe khoắn hấp dẫn.
Nhìn Chi, vẫy chào ta.
Có bởi dùng đẩy ra. loạng choạng chút bám tường ngã.
Giang đỡ dựa rửa, khan.
Ôn hung hăng hỏi tôi: “Rốt cuộc ấy n/ợ cái gì? Sao đối xử với ấy vậy?”
Anh n/ợ n/ợ phải. Cho dù gi*t sẽ x/in thứ.
Tôi nhún vai. quay lòng.
"Cậu chứ? Chẳng phải lợi Tại mình b/ắt n/ạt hả?"
"B/ắt n/ạt?" lau Chi, "Cậu ảo đ/á à? từng ấy b/ắt n/ạt chưa? Hay định trông đáng quá?"
Ôn bật khóc.
Tôi nữa.
Đúng vậy.
Giang vốn hề b/ắt n/ạt anh.
Thậm chí tên bi/ến th/ái con tình với nữa kìa.
Lúc phát này, mắ/ng hệ suốt ngày trời. sự nghi rằng hỏng rồi.
Ôn nhanh chóng thu nét r/un r/ẩy "Đừng... dối."
Cô cắn răng, bênh vực Khí: "Giang Lâm u/y hi*p đúng không? Cậu đựng đến nữa? Chẳng phải mình đời sao?”
?
Gì cơ?
"Hệ thống, biết đoạn nhỉ?"
"Tình tiết: Bạn thân nhất Thiên, Thắng Vọng th/ù. Lúc đến nơi kịp năm ấy gần bảy hứa hẹn rằng đến lớn tự mình b/áo th/ù."
Tôi khuôn đẹp Khí.
"Tôi báo th/ù chưa?"
"Theo kiểm b/áo th/ù công."
"Việc đó xảy nào?"
"Một năm trước, nữa tuân theo nội cốt truyện.”
Là mấy năm rời tôi
.
“Bố dạy ấy gi.ết người?”
“Ký lắng, b/áo th/ù công nội cốt truyện định sẵn.”
À.
Nhà vệ sinh yên tĩnh, liên lạc với hệ nào, lẳng lặng Chi.
Tôi sẽ biết riêng mình đâu.
Vậy làm biết bí mật đó?
Ôn chằm, toát mồ hôi lạnh, biết mình lỡ lúng "Giang giải thích..."
“À, đây.” tĩnh, dựa kiên chờ giải thích.
"Vì gần đây ngày càng thân thiết với tự mình lịch Tớ vô tình thôi, sự ý. Tớ biết cậu, cậu, tớ... "
Ôn xong nghẹn ngào.
Cô dối.
Từ bước vào, sự chú ý đều tập ta.
Từng động tác, từng biểu cảm, từng từng đều lọt tôi.
"Không sao." mỉm cười, dịu dàng "Tôi cậu, đây phải lỗi cậu, nếu biết cứ hỏi tôi."
Giang ra.
Ôn sốt, si ngốc Khí: “Cậu thật sự sao?”
"Ừ, đấy."
Giọng tĩnh. chằm gương, dưới mí hờ, tia lạnh lùng chán được.
—— Quả Chi.
Đột nhiên, ánh đổi, ánh quét qua gương, x/á/c ánh nháy với tôi.
45.
Tôi Chi.
Bởi thuận lợi.
Bối cảnh cẩn thận xem quá trình Chi.
Phát dối.
Tài liệu quả học với năm 7, hồ sơ thẻ học sinh.
Nhưng chẳng chút tượng cả.
Giang rằng nhớ Chi.
Lúc đó gọi bạn lớp, nửa rằng tượng với Chi.
Đặt thoại lấy ngăn kéo điếu th/uốc, ngậm miệng, mệt mỏi ghế.
Tôi học th/uốc Thanh, nhưng đặc biệt kỉnh, điếu.
Nic.oti.ne giúp xoa dịu óc đến Khí.
--- "Nếu dối dối khác."
Tôi hình khuôn tất bạn một, chắn đó Chi.
Tôi tài liệu bạn vậy dối đây…
Pháo hoa hạt đậu, lập loè giữa kẽ tay.
Nếu vô lý, vậy hãy làm phỏng mình trở vô hơn chút.
Có khả dối.
Giả sử trí nhớ uốn nắn được…
Cái tính Dù reset chẳng phải rút bớt ký ức sao?
Mà ký ức rút bớt được, thắt khó.
Vừa thoại, hỏi bạn học cũ xem ấy nhớ dáng gần giống nhau.
Tốt bụng, dễ vẻ.
Những tính mơ hồ đẹp đẽ, giống thật chút nào, khiến liên tưởng đến “nhân phẳng*” sách văn.
*Đây hoặc kịch hiển thị hoặc đặc điểm đặc điểm đổi suốt quá trình hoặc chuyện. Các phẳng tạp tự nhiên. Điều đọc biết sẽ làm hoặc kịch đổi đặc điểm họ. Không sự tăng hoặc đổi bản chất hoặc kịch.
Nhưng hề phẳng.
Tất tốt bụng, đáng yêu vẻ. đặc điểm tính đó mang tính chất ngụy trang nhiều hơn.
Giống diễn viên gắng hết vai tên "Ôn Chi" vậy.
Ôn thông minh, tâm cơ giỏi dối.
Đó đến nay.
Có con thật tạp hơn tưởng. duy nhất chắn là——
Ôn bí mật lớn. Nếu đều cuộc ngoài cuộc.
46.
Giang gõ cửa, ý.
Cánh cửa đẩy nhanh chóng đóng lại, bóng xuống.
Tiếng kêu sột soạt, ghế, dán tôi.
Tôi chằm thế, cảm giác con sâu bò vậy.
Tôi giơ định đưa điếu th/uốc đến môi liền nắm lấy tôi.
Anh nghiêng trước, dùng môi lưỡi th/uốc xoa dịu cảm xúc tôi.
Tôi ngả sau, nhắm mắt, đáp chối.
Giang lấy lại, hôn sâu hơn nhiều.
“Anh tốt hơn hay nó tốt hơn?”
Giang quấn quýt lấy hơi giọng mơ hồ, nhưng hiểu ý lắm.
Bàn di chuyển theo tay, đẩy điếu th/uốc siết năm tôi.
Anh tốt hơn hay nó tốt hơn?”
À, hiểu rồi, so sánh mình với th/uốc lá.
Đúng bệ/nh mà!
Tôi đẩy nhặt điếu th/uốc dập tắt ném đi.
"Có không?"
Giang nhặt cái dưới đất dậy liếc túi hồ sơ bàn.
"Đang à?"
"Ừm."
Biết liên quan đến đâu.
"Ôn biết tất mọi anh. Bắc Nhạc mình mỉ vậy." cúi ghế, tiến đến thấu tâm h/ồn "Cô với nhiều dối. Chỉ đó sự thật, biết không?"
Gần quá.
Tôi ánh đưa đẩy ra: “Nói thôi, gần quá.”
Giang cười, ngoan ngoãn dậy, áo lộn xộn mình.
Tôi đợi lâu nhưng nữa.
Biết ý, giơ đ/á tức gi/ận “Nói đi!”
“Cô đến thật.” cụp “Nhưng đến đâu nhỉ?”
Tôi hình, Khí.
Hàng mi dày khuất đi khiến cả.
“Đúng rồi, quên chính.” chậm rãi ngước lắc khiển game không?”
"Game cơ?"
"Game tình cảm."
?
47.
Giang hướng dẫn yêu đương, bốn đối tượng hướng dẫn, tùy ý chọn tiến hành hướng dẫn.
Lần tiên chọn nhưng set tôi.
Tôi: ?
Anh dựa sô pha, thản "Chọn lại."
Lần chọn hồng, set lại.
Anh miệng, "Chọn lại."
Lần chọn dài, hài lòng. dựa sô pha, lặng quan sát.
Đây game cốt truyện, đưa chọn theo cốt truyện game. thất bại, công chinh phục đàn ông dài.
Giao diện màu hồng.
Phía vang vỗ tay.
Giang tùy ý vỗ cái, màn hình màu hồng.
"Anh giống không?"
Tôi nắm cầm.
Giọng chậm rãi vang gian yên tĩnh.
"Có bầy bể cá, rằng gói gọn vùng nước ấy Người hồ bể cá. Con đó phải cái bể ấy. Cá bể mấy đồ thôi.”
"A Lâm này, con hồ hay bể vậy?"
Một bàn vươn lấy ghé sát nhẹ “Nói hay NPC?”
Tôi choáng váng, óc rỗng.
Giang phát rồi.
"Quên đi, tốt nhất gì."
Giang ôm eo sau, cúi hõm chậm rãi hơi thật sâu, nhẹ hôn tôi.
"Không quan trọng. Dù được."
Hệ nhắc nhở, cảnh báo.
Cách tương tự thách đố mò này, phép.
Tôi nắm đến nỗi xươ/ng trắng bệch.
"Giang Khí."
Giang tĩnh tôi: "Ừ, đây."
"Em hồ, bể. làm NPC, em..."
"Cảnh báo, cảnh báo: nghi vi phạm định giữ bí mật, năm giây sẽ trừng ph/ạt đớn cấp độ S."
Nếu trừng ph/ạt đến rồi, vậy rõ ràng nữa vậy.
"Nhưng đây anh."
Nói đẩy lao lầu, nhưng ngã thang.
Cơn ập đến, nhịn hét ầm co gi/ật lăn lộn dưới đất con đi/ên, thậm chí dùng tự đ/ập lan can nhưng dùng chặn lại.
"Ahhhh--"
Ý thức mơ hồ, cảm đó nhét miệng mình, ngay đó dòng m/áu tanh ngọt chảy họng.
Cơn dịu đi chút, buộc phải cắn hơn.
Lúc tỉnh trời mịt.
Giang nằm cạnh giường tôi.
Giống quay gian, nữa quay cuối xuân ấy.
Vừa động đậy, liền tỉnh Mái dài xõa lim dim tôi.
Tôi “Giang nhé.”
Giang chằm lát: "Được."
48.
Giang ngồi mép giường, gối giường, mái dài rũ gió đêm ngoài cửa sổ thổi bay.
"A Lâm."
"Ừm?"
“Lần nữa nhé.”
Sau lặng, tiếng.
"Đừng bao giờ nữa."
Giang câu, đuôi.
“Anh sẽ hỏi nữa.”
"Em phải yêu anh.”
"Anh mà."
…
Anh lải nhải hết đời định nói.
"Giang Khí."
"Ừm."
"C/âm miệng."
49.
Sau nhiều năm hành nghề, ngày càng kém Đầu đống lởm chởm, chó gặm vậy.
May gánh tất, x/ấu tẹo nào, hơi quái xíu xiu.
Cuối cảm hơi lỗi, “Nếu đến tiệm đi?”
Giang Khí: "Không đi."
"..."
Được thôi, miễn vui.
50.
Giang đến trường với mái chó gặm.
Lúc khác hỏi vậy, khoe ngầm: “Giang Lâm đấy.”
Quần ăn lòng "Sao hả!"
Giang Khí: “Cô ấy c/ắt.”
"..."
Mọi đều chú ý đến kiểu nhưng phát vết cánh Khí.
Cô định liều chạm áo nhưng đi.
“Cánh à?” cắn môi, tức gi/ận do Lâm làm sao?”
Giang liếc Chi, đó lướt qua ta, tôi.
Cánh sao?
51.
Tan học, chặn ở ngõ cổng trường.
"Cánh tay."
Giang xắn áo lộ cánh đầy lớn lộn, nhưng vẫn dấu răng đó.
"Là cắn à?"
"Không."
Nói dối.
“Lần xa chút.”
Giang áo động tác chút trì trệ: "Giang Lâm, sẽ đâu."
Tôi lời.
“Ngẩng anh.” nâng cằm sâu thẳm, “Hứa với sẽ sau.”
"Em đảm bảo đó."
Ngón đột siết ch/ặt, đó nhanh chóng lỏng.
Ánh giao nhau lâu, cuối hiểu rồi.”
Lúc thầm tai, "Thế anh?"
Giang ngẩng bầu trời, u đáy.