Đội Trưởng Đội Đỡ Đòn

Chương 8

07/04/2025 18:15

Sau bữa dẹp qua loa căn bếp rồi sinh cá nhân.

"A Nguyên, cái cậu lâu mình bỏ máy giặt nhé?"

Giọng ngọt ngào biết chiều lòng người" vang lên.

Tôi đang cầm bộ đồ định phòng tắm, hời hợt đáp ứng một tiếng.

Cái cũ rích dạo nay lúc cũng đeo người, nhìn bẩn thỉu thật. Đến hôm diễn tập ở trường báo cáo vẫn khoác lên vai...

Chờ đã!

Tôi ôm ch/ặt quần áo phóng như bay ra phòng khách nhưng đã quá muộn.

Trong lúc Ngôn mở định mang cậu ta sờ vật gì một tấm thẻ phòng khách lòi ra.

Nhanh như c/ắt, dẹp ngay vẻ hoảng lo/ạn trên mặt, gi/ật thẻ vứt thùng khi A Ngôn ngẩng đầu.

"Trong toàn nhỉ?"

Tôi lẩm bẩm một mình rồi lẹt đẹt nhà tắm, cố phớt lờ cảm giác gai sau lưng.

Sau bao sóng gió, cuối cùng cũng được chui chăn ấm êm.

Với tắt đèn đầu giường, căn phòng bóng tối. Đêm khuya khoắt, điệu để ngủ.

Dù ban ngày có bao nhiêu drama, một giấc, mơ mộng vông, sáng mai Du Thiệu Nguyên lại là một trang hảo hán!

Nhưng lần này... ông Chu Công đến nữa được không?

Đang mơ màng, quạng cạnh, chạm bàn ai rồi một vòng eo đ/è xuống.

Lông dựng đứng cả người.

Mở mắt, trong bóng đêm, Ngôn đang cưỡi lên người tôi.

"A Nguyên, mình đã xuất sắc như vậy rồi, cậu có thể thích mình một được không?"

Tôi trầm mặc hồi lâu, nghiến răng một câu.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

MÙI TIỀN

Chương 1
#BERE Phụ thân ta là đệ nhất phú thương Đại Chu, dưới gối chỉ có mỗi ta là nữ nhi. Vì muốn bảo vệ ta, người đem theo một phần sính lễ khổng lồ gả ta vào hầu phủ. Hôm định thân, ta mộng thấy một giấc mộng: Trong mộng, hầu phủ khinh thường xuất thân thương hộ của ta, tiểu hầu gia lại nhất mực sủng ái biểu muội tài nữ. Sau khi phụ thân qua đời, của hồi môn của ta bị nuốt sạch. Tiểu hầu gia vì muốn nâng đỡ biểu muội, liền mua chuộc bà đỡ, ra tay độc ác khi ta lâm bồn. Tỉnh mộng, tiểu hầu gia liền dẫn biểu muội bước vào tiệm châu bảo nhà ta. Hắn nói: "Ngươi đã muốn gả vào hầu phủ, thì nên rũ sạch cái mùi tiền trên người, hầu phủ chúng ta không chịu nổi mất mặt như thế. Tiệm này cứ đưa cho biểu muội, coi như lễ ra mắt của tẩu tử." Ta nhìn vẻ kẻ cả trên gương mặt hắn, lạnh lùng cười một tiếng. Quay đầu sai quản gia lập tức đuổi hai người ra khỏi cửa. "Cái hạng bần cố nông, còn chưa bước qua cửa đã muốn chiếm của hồi môn của thê tử? Cao môn hầu phủ như các ngươi, còn chẳng bằng nhà nông dân biết điều biết lễ!"
Cổ trang
Nữ Cường
Sảng Văn
0
Quy Môn Chương 15
Tri Dư Tri An Chương 21