Thai nhi quỷ

Chương 19

05/09/2025 11:52

Tôi cầm chiếc cốc suy nghĩ một lúc, dù tôi có thể tránh được nhưng chỉ cần Chí Cường còn sống, mẹ của Phùng Chí Kiên chắc chắn sẽ tiếp tục hại những đứa trẻ khác.

Còn Phùng Chí Kiên và bố anh ấy, dường như đã mặc nhiên đồng ý cho bà ấy làm vậy.

Tôi nhìn thẳng vào bác sĩ Bạch:

"Tôi không muốn giữ đứa bé này nữa, lại còn muốn tiêu diệt cái quái th/ai đó. Có cách nào không?"

Không kể những cơn đ/au bụng dữ dội hai ngày gần đây, chỉ riêng việc quái th/ai hút m/áu đã không biết đứa trẻ sinh ra sẽ ra sao.

Biết đâu nó lại là một quái th/ai như "Chí Cường"?

Hơn nữa tôi và Phùng Chí Kiên sắp ly hôn, sinh đứa bé này để làm gì?

Bác sĩ Bạch liếc nhìn tôi, dường như muốn nói điều gì đó nhưng lại thôi.

Hoa An Phàm nắm ch/ặt tay tôi, hướng về phía bác sĩ:

"Xin phiền bác sĩ giúp đỡ."

"Sau khi nghe bản ghi âm của cậu, tôi thấy quái th/ai này tồn tại được là nhờ hai điều: một là do chấp niệm của người mẹ, hai là nhờ hút dịch ối."

"Muốn diệt nó thì có cách, nhưng người mẹ kia với chấp niệm sâu nặng đến mức có thể duy trì sự sống cho một quái th/ai đáng lẽ phải ch*t - quả thực rất khó đối phó."

Bác sĩ Bạch có vẻ do dự, nhìn tôi cười khổ:

"Cô gi*t quái th/ai thì hợp lý, nhưng không thể gi*t người được phải không? Hơn nữa loại người như bà ta dù có ch*t đi, hóa thành q/uỷ dữ cũng rất đ/áng s/ợ. Cô gi*t con quái th/ai đó, bà ta chắc chắn sẽ trả th/ù cô."

Bác sĩ Bạch nhìn thẳng vào tôi, giọng trầm:

"Những chuyện oán niệm sâu sắc như thế này, tôi thường không tham gia, cô tự suy nghĩ cho kỹ đi."

Nói cách khác, nếu muốn gi*t con quái th/ai kia, mẹ của Phùng Chí Kiên dù sống hay ch*t, có lẽ cũng sẽ không buông tha cho tôi.

Hoa An Phàm nghe nói sẽ bị trả th/ù liền vội nói:

"Đã không muốn giữ đứa bé thì đừng chuốc lấy phiền phức, cái quái th/ai kia..."

Nhưng khi thấy ánh mắt tôi, anh lại cười nhạt:

"Thôi được rồi, em là người không chịu thiệt, hơn nữa dù em không gi*t nó, bọn họ cũng sẽ không buông tha cho em. Cứ đi đến đâu hay đến đó vậy."

Bác sĩ Bạch liếc nhìn tôi.

Tôi nhìn ông với ánh mắt kiên định:

"Xin nhờ bác sĩ giúp đỡ."

Ông gật đầu:

"Quái th/ai này sống bằng dịch ối và m/áu th/ai nhi, đã ăn m/áu th/ai nhi của cô rồi, thì sẽ có tính chiếm hữu."

"Lát nữa tôi sẽ vẽ bùa lên lưng cô, rồi mới để người giúp cô nạo th/ai."

"Như vậy con quái th/ai đó sẽ không cảm nhận được cô đã bỏ th/ai."

"Khi đó tôi sẽ tìm người, dùng m/áu th/ai nhi và bùn đặc biệt, cùng với cành liễu để làm thành một con búp bê bùn."

Bác sĩ Bạch nói một cách bình tĩnh.

"Đêm đến nó sẽ đ/á/nh hơi tìm tới. Lúc đó cô ôm búp bê bùn rồi ra tay tiêu diệt là xong."

Tôi định hỏi dùng gì để gi*t quái th/ai, bởi nó nhanh nhẹn lại có nanh vuốt sắc nhọn.

Hoa An Phàm đã vội nói:

"Nếu nó tìm theo mùi m/áu th/ai nhi trong búp bê bùn, thì để tôi ôm nó đi diệt quái cũng được chứ?"

Cả tôi và bác sĩ Bạch cùng nhìn về phía anh.

Hoa An Phàm mặt lạnh nhạt nhìn tôi:

"Cô ấy vừa sảy th/ai, lấy đâu ra sức lực."

"Chính vì mới sảy th/ai, mùi m/áu tanh nồng mới có thể dụ nó đến mà không nghi ngờ."

"Chuyện này, cậu tốt nhất đừng tham gia. Nó muốn ăn đứa con của Tôn Thái Doanh, cô ấy gi*t, là nhân quả báo ứng. Cậu gi*t, thì không hợp lý."

Bác sĩ Bạch nhìn chằm chằm vào Hoa An Phàm, nghĩ một lúc nói:

"Nhưng cậu có thể giúp đỡ bên ngoài."

Tôi định hỏi hỗ trợ thế nào để khỏi vướng rắc rối, nhưng bác sĩ Bạch chưa kịp nói thì Hoa An Phàm đã gật đầu lia lịa.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm