3
Cố cực kỳ hợp tác trong mọi trước cưới.
Cứ lịch trò chuyện tối qua chỉ là ảo ảnh vậy.
Nhưng chỉ một giây trước khi tuyên thệ, ta đã đầy vẻ hối lỗi: “Anh xin lỗi, không lừa trái tim được, không thiếu Vi Vi.”
Dưới cái bình tôi, ta từ từ buông tay ra.
Xoay người đối đầy đủ mời, đang ống trực tiếp: “Xin lỗi mọi người, không người không yêu. Đám bị hủy bỏ rồi.”
Giữa náo động, rời tiệc và lên máy bay nước ngoài.
Trên mời hoặc giễu cợt, bình luận hành vi cười Tầm.
Cư dân mạng trong trực tiếp cũng bùng n/ổ, lên án sự vô trách nhiệm Tầm.
[Anh ta đang làm gì Không muốn thì đừng cưới, tại sao phải đào hôn trước đông chứ?]
[Trước hàng vạn lần hội để hối h/ận, phải làm cho Hướng Du mất mặt, sự không hiểu được.]
[Không phải là fan Hướng Du, nhưng lần sự cho ấy.]
[Nếu là tôi, Thời cả đời, xin chị đừng bao giờ tha thứ cho ta!]
[Chị đã làm gì sai chứ? Phải bị s/ỉ nh/ục thế trong chính mình?]
[Thật sự nôn luôn rồi nam cửa liền bị tông chét luôn không?]
Có người muốn đưa sân để cố kết thúc trò hề này.
Nhưng lại rút tay tiệc, rơi một góc.
Thẩm Liễm Châu.
Anh ấy đã đến rồi.
Không cần suy nghĩ nhiều, hít một hơi thật sâu, vén váy lên và đi phía ấy.
Giây phút đứng bất động trước ấy, buột miệng “Anh…”
Lời còn ấy đã đứng lên “Nguyện ý.”
Lời vừa thốt ra, một chiếc dần dần đẩy ngón tay tôi.
Rực rỡ và lẫy hơn nhiều so và tôi.
Cha mẹ vội vàng từ xa đi tới, cố giải thích sự việc bằng một câu “Thẩm tổng, Hướng Du lẽ kịp phản ứng lại, đùa cậu rồi, cậu đừng để bụng con bé……]
Nói rồi họ vẻ trách móc: “Hướng Du, làm lo/ạn đủ chưa? Làm lo/ạn đủ rồi thì nhà chúng ta.]
Tôi đang định nói.
Thẩm Liễm Châu ôm lấy tôi, đầu ghé sát tôi: “Tôi đã hạ thấp đạo đức xuống mức thấp nhất, em thất hứa, ch*t cho em xem.”
Tôi mỉm cười nhẹ, nắm tay ấy và dẫn ấy lên sân khấu.
May là người chủ trì buổi lễ tính nghiệp cực kỳ cao.
Sau sốc ngắn ngủi, ta nhanh chóng tỉnh táo lại và tiếp tục quá trình còn dang dở.
Vẻ ta rất tự nhiên, mời trên cũng hợp tác. Không cho thấy một rể vừa chạy đây.
Giống vốn là giữa Thẩm Liễm Châu và vậy.