Chuyến xe bus tử thần

Chương 1

15/09/2024 02:21

Chỉ một lần duy nhất tôi đón mình tan làm, lúc gặp thì trở một cái x/á/c lạnh ngắt nằm cách nhà chúng tôi tận 3000km…

Gọi cho mẹ hỏi tôi ai, còn nói có đứa con gái tên Tiểu Cửu.

Trần Tiểu của tôi.

Nhưng tại sao nói Tiểu ch*t từ năm 1993…

1.

Tôi rất yêu của mỗi ca đêm thì tôi đều sẽ đón về nhà.

Nhưng ngày tôi bị chẳng còn chút sức lực để đón như thường lệ. Vợ bảo tôi đừng lo lắng, mặc dù nửa đêm nửa như vậy dám bắt taxi dù vẫn có thể bắt chuyến bus cuối cùng để về nhà.

Nhưng gần nửa đêm mà vẫn chưa trở lại, thoại tôi tìm khắp nơi như đi/ên vẫn chẳng thấy bóng đâu.

Sáng sớm ngày có cảnh sát với tôi, nói rằng thấy th/ể của tôi, yêu cầu tôi nhận x/á/c.

Khi đó tôi như muốn đi/ên lên, hỏi đâu, nói với tôi Bắc.

Điên rồi, đi/ên thật rồi.

Tôi tôi Bắc, cách nhau những 3000km, chuyện này sao có thể xảy được?

Tôi ngơ vội vã chạy Bắc, nói với tôi rằng th/ể của tại một khu nghĩa địa vào sáng sớm nay. Có m/ộ thì nhìn thấy nằm một ngôi m/ộ, lúc gần mới hay sớm qu/a đ/ời rồi.

Sau kiểm tra tin căn cước công dân thì gọi cho tôi.

Tôi ôm lấy x/á/c khóc như một kẻ ngốc.

Tôi yêu nhiều như vậy, bây đột biến khỏi đời tôi.

Cuối cùng, cái ch*t của tôi trở một vụ án thể giải quyết.

11h đêm lên đó chuyến bus cuối cùng của 377, camera sát cho thấy chiếc hoàn bốc hơi vào đường hầm.

th/ể của thì được vào 5h sáng ngày tại Bắc.

mấy hồ th/ể xuất tại Bắc!

Nơi chúng tôi đô thị loại II vốn chẳng hề có sân bay, có thể một nơi cách 3000km chỉ trong sáu tiếng hồ?

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm