Tôi bắt đầu cuộc sống dưỡng th/ai tại Thuận Cảnh Loan. Thỉnh thoảng lướt xem video các chàng trai đẹp trai. Thỉnh thoảng trêu chọc Tạ Yến Trì.

Ngày tháng trôi qua hạnh phúc và vui vẻ. Cho đến một ngày, tôi bỗng nảy ra ý định lục lại những món quà Tạ Yến Trì đã tặng tôi trước đây.

Tôi tìm thấy một chiếc hộp quà nhỏ, bên trong có một chiếc nhẫn kim cương. Viền nhẫn màu trắng bạc, viên kim cương lấp lánh. Kiểu dáng đơn giản, nhưng lại là thứ tôi thích.

Tay r/un r/ẩy, tôi tự đeo chiếc nhẫn vào ngón áp út của mình. Vừa vặn một cách hoàn hảo, dường như được làm riêng cho tôi.

Cầm chiếc nhẫn lên quan sát kỹ dưới ánh sáng. Có thể thấy một dòng chữ nhỏ khắc ở viền nhẫn: "xyc love ys"

ys là chữ viết tắt tên tôi – Nhan Tuệ. Vậy đây là nhẫn cầu hôn dành cho tôi sao?

Tôi cầm chiếc hộp nhỏ chạy xuống lầu, hỏi dì Trương đang nấu ăn: "Dì Trương, chiếc hộp này được đặt trong phòng quà của cháu từ khi nào?"

Dì Trương đang bận nấu canh, liếc nhìn qua một chút: "Chính vào ngày cháu rời đi, dì nhặt được chiếc hộp này dưới tủ quần áo, nghĩ là quà củaTạ tổng tặng cháu nên tạm để vào phòng quà."

Cổ họng khô nghẹn, tim đ/ập thình thịch. Tôi lập tức gọi điện cho trợ lý Vương: "Trước khi Tạ Yến Trì gặp t/ai n/ạn xe, anh ấy định cầu hôn với cháu phải không?"

Sau khi nhận được câu trả lời khẳng định, tôi không kìm được vừa khóc vừa cười. Chỉ chút xíu nữa thôi, tôi đã kết hôn với Tạ Yến Trì.

Trợ lý Vương nghe thấy tiếng động bên này, im lặng một lúc rồi nói thêm: "Tạ tổng còn biết cô thích trẻ con, ngoài tập thể dục còn tìm bác sĩ hỏi về việc sinh nở. Trước khi mất trí nhớ, kế hoạch tương lai của anh ấy luôn có cô."

Trợ lý Vương lại nói: "Sau khi anh ấy mất trí nhớ, bảo cô rời khỏi kinh thành, tôi nghĩ trước đó anh ấy sắp cầu hôn rồi, nên tự ý chỉ bảo cô rời khỏi Thuận Cảnh Loan."

"Xin đừng nghi ngờ tình yêu của Tạ tổng dành cho cô, dù mất trí quên cô, giờ anh ấy vẫn yêu cô, kể cả khi trong mắt anh ấy cô là người đàn bà có chồng."

...

Cúp máy, tôi đờ người rất lâu.

Rất vui, nhưng cũng hơi buồn.

Tạ Yến Trì không bao giờ thấy phiền vì sự ương bướng của tôi.

Nhưng tôi lại không dám tin tưởng anh.

Nếu tình yêu có một trăm bước. Thì tôi mãi mãi thiếu anh một bước.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Tôi nghe thấy tiếng lòng của mục tiêu công lược

Chương 10
Tôi đã công lược Tần Hoài suốt 3 năm, làm người “vợ” hiền thục nhất, chăm sóc anh từng li từng tí, vậy mà vẫn chẳng thành công. Hệ thống thở dài: [Cậu là lứa kém nhất mà tôi từng dẫn dắt.] Sau khi rời khỏi hệ thống, tôi thấy cả người nhẹ nhõm. Tôi biết Tần Hoài chưa từng thích tôi, kết hôn với tôi cũng chỉ là vì tức giận với bạch nguyệt quang mà thôi. Hôm đó, tôi vẫn đưa tập tài liệu cho anh, nhưng lần đầu tiên không chủ động hôn anh, cũng chẳng nói câu “em yêu anh”. Tôi nhìn môi Tần Hoài không hề động đậy, nhưng trong tai lại vang lên giọng nói của anh: [Sao hôm nay vợ không hôn mình? Bây giờ mình sống được là nhờ nụ hôn buổi sáng của vợ đấy, có phải hôm qua mình quá hung dữ với em ấy không? Cái hệ thống chết tiệt này bắt mình phải làm lốp dự phòng bám đuôi, vợ tốt thế này sớm muộn cũng bị mình dọa chạy mất. Thật muốn đè em ấy xuống ngay cửa ra vào rồi… Bíp bíp bíp…] Sáng sớm tinh mơ, tôi chỉ cảm thấy tai mình vừa bị tra tấn…
456
3 Hàng hạng hai Chương 17
9 Vượt Rào Chương 16

Mới cập nhật

Xem thêm