"Phương Thiện rồi?"
Trong phòng đ/á, ngoài qu/an t/ài ở giữa, toàn khu vực khác đều trong nước. x/á/c ch*t bị trói chắc chắn đã lâu ngày, quần rá/ch tả tơi, thịt th/ối gần như chỉ còn xươ/ng. bốc mùi hôi thối nhợt, khó đoán ra x/á/c thối đã rơi xuống đây.
Triệu Tư Tư nhăn mặt bịt mũi:
"Không lẽ trốn dưới nước? Đúng là tà/n nh/ẫn! Tôi thà ch*t còn hơn xuống nước."
"Mấy cần tới, để xem trước."
Tôi vừa xuống hai bậc Ngôn đột nhiên cáu:
"Cô đang tỏ ra nguy hiểm cái gì Vết thương trên còn chưa lành."
Anh ta vượt qua mấy nhảy ùm xuống rồi lưng tay:
"Lên đây, cõng qua."
Giang Ngôn dáng mực chỉ tới gốc đỡ hơn nhiều so với xuống nước. Tôi ngần ngại trèo lưng anh ta, vỗ một cái:
"Đi nào!"
"Giang Ngôn, kém nhưng hiếu thảo hiếm lắm. Tiếc quá, suýt ta đã nhận ngươi làm đệ."
Giang Ngôn trợn trắng mắt, lầm lũi tiếp. Lâm Tân nhanh chóng nhảy xuống theo, bám sát phía sau.
"Lát Thiện dám xuất hiện, xem lý cô ta nào."
Vừa dứt lời, anh ta đột nhiên cảm thấy bị gi/ật có dưới đứng dậy tóm đùi hắn.
"Á!!!"
Triệu Tư Tư hét thất thanh trên bậc thềm. Lâm Tân suy nghĩ, đ/ấm mặt kẻ đó khiến Thiện đảo lùi mấy đ/âm sầm Ngôn.
"Hu hu... Đau quá! Sao đ/á/nh thế?"
Phương Thiện ôm mũi khóc lóc thảm thiết.
Cảnh tượng khiến đám chúng đứng Cái thể loại phản diện gì đây? Diễn kịch sến này?