Anh Đã Cho Đi Quá Nhiều

Chương 7

04/10/2024 22:19

Trong trí nhớ hạn chế của tôi, dường như bao giờ động tiếp cận Húc.

Tôi nữ phụ trời định, sinh ra để hạ thấp bản thân.

Biết rõ nữ chính trời của tôi, tự đ â m đầu vào?

Nhưng mẹ chắc chắn rằng đang cố tỏ ra mạnh mẽ, bảo ngay bây giờ tìm Húc, trái tim anh tâ, đừng để những yêu tinh" ngoài câu mất h/ồn anh ta.

Trong lòng nghĩ: "Câu mất h/ồn? Anh ta Ninh Thái Thần!"

Nhưng ngoài miệng thể đồng vâng, vâng, con sẽ ngay bây giờ, ạ?"

thì, hình của ngoài hội một kẻ theo đuổi Húc, thể tay không.

Thế là, lúc ăn trưa, đựng phần còn vào một bát để mang đến Húc.

Cô giúp việc nhìn chén sườn và khoai mỡ mà ăn gần hết, mặt lộ vẻ khó nhân, thế này ổn ạ?"

"Có cần một nồi không?"

Tôi vung tay, ăn nốt miếng sườn cuối cùng.

"Không cần đâu, dù đồ mang đến anh ấy ăn, cuối cùng đổ hết xuống cống mà."

Nhưng ăn gần hết rồi, đủ đầy một bát, nhìn vẻ đẹp mắt.

Thế thêm nước rồi nghĩ nghĩ, sợ vị nhạt thêm chút muối.

Khuấy đều rồi xuất phát.

Ôn lối riêng ở công ty, nhưng lối đó.

Tôi thay bộ quần áo giản đeo mỗi nhẫn cưới, đeo thêm bất cứ trang sức nào, xách chén nhỏ của mình và thang máy dành lên nơi văn Húc.

Trên đường đi, nhìn với ánh mắt đồng cảm, còn cố tình to để nghe thấy.

"Phu họ thật mỹ số một giới năm nào!"

Năm nào sao, giờ chị đây đẹp mà?

"Tổng giám đốc thật trân trọng, nửa nhan sắc của họ cần nhìn phụ nữ tự mắt mình ra mà tạ tội!"

Ừm, này chuyện đấy, lén báo sự lương anh ta.

"Tổng giám đốc làm thể để ý đến phụ nữ như Tống Kiều kia chứ! Thật đáng nhân!"

"Nhỏ tiếng kẻo nghe thấy."

Ồ, nghe thấy hết rồi.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm