Anh Ấy Thay Đổi Rồi

Chương 12

21/11/2024 15:38

Tôi tự bắt xe về.

Nhà của khu giàu xe bình không được.

Tôi xuống xe ở bước tiệm th/uốc gần đó.

Nhân viên tiệm m á u mặt o ả g chạy tới hỏi xem sao không, táo lọ iod tự t ư ơ g.

Tôi trả tiền, ơn rồi từ từ nhà.

Lúc đã cuối thu, đêm Thượng Hải, gió len khe hở.

Bị bao bọc gió lạnh, chìm mớ suy nghĩ l o n, gần đến đã cuộn tròn ngủ thiếp đi.

Những bời hiện trước mắt, cơn mê man, mơ hồ đã ngủ, chưa.

Cho đến tiếng của vang nữa, đầy b b ộ i: “Dậy đi.”

Tôi muốn nói gì cổ họng nghẹn lại, không thể phát ra âm thanh nào.

Chỉ thể mắt, đang xuống mũi giày đ á eo tôi.

"Nằm đây làm gì? Giả vờ g p Triệu nghĩ bị l ừ a nữa à?"

Tôi im lặng, xuống, tay vỗ nhẹ mặt dường định nói gì, tay má tôi.

"Sốt sao không nói à?"

Tôi cơ thể nhẹ bẫng, bế ắ m lấy anh, gắng miệng, cuối cùng từ cổ họng ô r á thốt ra chữ:

"…Anh."

Cánh tay bế s hơn, ánh muốn qua tôi.

Tôi cùng ngày cùng tháng cùng năm, không thời gian cụ thể.

Cách đây rất lâu, nhau, chúng điều này.

Sau g d dỗ dành dịu dàng chị.

Còn mỗi bị đến mức không chịu hoặc muốn làm anh.

Ngầm hiểu nhau rằng, cứ kia lớn hơn chút, đã ngầm thừa nhận sự nhún nhường.

"Một khuôn mặt ta p á t ở m thật đấy."

"Triệu thật sự muốn g em đấy..."

Anh ánh đ á đến mức không phân nổi đó yêu hay n.

Tôi chỉ cơn choáng ngợp giữa những xúc mực đặc ấy lịm đi.

Khi dậy đã sáng sau.

Tôi giường phòng, mu tay vẫn ống truyền nước.

Phản ứng chút, ngay đẩy cửa bước vào.

Anh bưng theo khay đồ, nhướn mày khay giường.

"Tỉnh rồi? Truyền xong tự ăn đi."

Ánh theo, bát cháo rau muối. khựng lại, bất động giường.

"Nếu muốn mềm lòng cách khác đi. Đừng nhắc những chuyện trước mặt khác – Triệu không muốn ai biết cô, hiểu chứ?"

Anh nói xong quay lấy hộp th/uốc, tôi.

"Ăn xong tự th/uốc đi, đừng để s ẹ o, nếu không đi sẽ khác nghĩ rằng nhân ảnh hưởng đến danh tiếng của tôi."

Tôi muốn ư ờ ngay cả nhếch môi cũng không sức: đúng chu toàn quá rồi đấy."

Anh không đáp lại, nhiên bước ra ngoài.

Tôi ngẩng lên, th/uốc chai truyền chỉ ít, tự rút m, mặc kệ m á u chảy từ t ư ơ g, rồi bò tới kéo cái khay gần mình.

Bát cháo rau được ăn sạch sẽ.

Khi ra ngoài, ngồi tấm thảm nhung dài ngoài phòng khách, dựa ghế sofa, gảy những nốt nhạc đàn guitar.

Âm điệu ngắt quãng trôi qua những ngón tay anh, không thể nói hay hay dở.

Tôi chỉ chúng lẽo, không gợn sóng.

Trước chia tay, ngày đêm sáng tác.

Khi công ty đồng ý hợp đồng anh, chuẩn bị ra album thứ hai, họ đồng ý sẽ để hát ca khúc chính bộ phim điện ảnh.

Chúng ngồi ánh trăng o a g d ã, chơi nghe đoạn nhạc thích nhất, hỏi hay không.

Tôi vỗ tay khen ngợi, nói rằng hay tuyệt, nổi vẫn sẽ tiên được nghe.

Anh mỉm cười, không nói thêm gì, chỉ đầu, chơi thêm đoạn nữa.

"Anh đã được bài hát, album chỉ sẽ phát hành bài thôi."

Anh ô tay xuống, ấn dây phát ra âm dài, trầm mặc.

"Triệu bài cuối cùng này, chỉ chơi em."

Nghĩ đến thầm: thứ một, đã xong chưa?"

"Chưa."

Anh bấm dây mỉm cười nhẹ xóa nó rồi, bài hát này, sẽ không bao giờ nữa."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm

Tướng Gia Sủng Ái Ta

Chương 31
Sau khi liên tục đánh ba vị hôn phu đến mức bị hủy hôn, phụ thân ta cho rằng ta có chút vấn đề về tâm trí. Người vội vã vào cung diện kiến Thánh Thượng, khóc lóc cầu xin Bệ Hạ đưa ta vào Quốc Tử Giám để rèn giũa lại từ đầu. Nào ngờ... ta lại nhất kiến chung tình với mã phu trông ngựa ở học viện. Để dụ dỗ hắn cưới ta, ta cách dăm bữa nửa tháng lại giả vờ đáng thương chạy đến chuồng ngựa. Hôm nay thì bị thương ngã vào lòng hắn, mai thì bệnh nặng để hắn chăm sóc cả đêm, mốt thì cùng hắn thức trắng đêm đàm đạo nhân sinh lý tưởng... Mãi cho đến khi dỗ dành được chàng gật đầu, ta nửa đêm vượt tường về nhà báo tin mừng. Phụ thân nghe xong, xác nhận đi xác nhận lại người muốn tới cầu thân là một gã mã phu, liền vác cuốc rượt theo ta, thề phải đoạn tuyệt quan hệ máu mủ… Sáng hôm sau, mã phu thật sự đến cửa cầu thân. Hắn mặc áo bào thêu rồng cưỡi trên lưng ngựa, anh tư bừng bừng, phía sau là hàng trăm cấm vệ quân. Cha ta đang cầm cái cuốc chặn ở cửa, chuẩn bị cho mã phu mất mạng ngay tại chỗ, lập tức sợ đến quỳ rạp xuống đất. "Gần đây quên đốt vàng mã cho nương con rồi, thế nào lại dẫn cả tên Diêm Vương – thừa tướng đến cửa, nhìn cái thế này, chẳng lẽ hắn đến tịch thu gia sản nhà ta..." Ta:
Cổ trang
Hài hước
Ngôn Tình
2
Mù Là May Hả? Chương 25