Không hiểu sao khô dời ánh đi, cố bộ tĩnh:
“Đức Dương, về rồi!”
"Ừ." Cậu ấy đáp một tiếng gọn, chào lại.
Rồi ấy đi thẳng trước tôi, đặt một cái túi xuống, còn bốc hơi nóng:
“Tiểu long thích tin.”
Trời ạ!
Tiểu long căng tin vỏ mỏng, nhiều, thịt xay vừa thơm vừa rất được học sinh thích.
Mỗi lần đều bỏ cuộc vì hàng không nhìn thấy đầu.
Không nghĩ tới!
Cảm xúc phấn khích khó diễn tả hết, đầu óc nóng bừng, không kìm được ôm ấy.
Tôi hưng phấn nói: "Tôi động quá, ơn Đức Dương!"
Vẫn thấy ơn chưa áp sát người ấy nhảy lên hai cái, cố khiến ấy được xúc tôi.
Lỗ tai Đức Dương lên một cách nghi.
“Không việc gì, thích mỗi ngày đều mang về cho cậu.”
“Không cần không cần, quá. "Tôi vỗ vỗ vai vàng từ chối.
Thời luyện Đức Dương quý giá vậy, còn mệt mỏi vậy, sao thể để cho ấy vất vì được
"Với không gì là phức."
Cậu ấy yên lặng nhìn tôi, ánh chăm chú cho thấy, giống là toàn bộ thế giới ấy.
7
Kì lạ.
Đức Dương rõ ràng là trai thẳng.
Lẽ nào bị cuốn vào mấy cái suy nghĩ đương rồi sao, nhìn ai nghĩ là đồng loại?
Nếu lên mạng, loại người là mẫu đàn ông tự điển hình.
Người khác liếc nhìn mình, liền thấy hắn ý mình.
Sau khi tự phỉ nhổ một phen, mở tài Wechat, theo thường lệ chia sẻ thói quen hàng ngày mình.
Rất nhanh, những bắt đầu xuất hiện, trong đó là một đống lời khen.
Có vài trông rất lạc lõng.
[Đợi đã, bạn phòng 1 ôm bạn vào lòng, bạn phòng 2 hơi thở vào bạn, bạn phòng 3 xếp hàng m/ua ngon cho bạn...]
Tôi Đúng vậy, bọn họ đều rất tốt.
[Có thể là do hóa khác biệt, người thành phố chúng ta không gọi chồng là bạn phòng.]
[Tua nhanh tới “tôi và (những) bạn phòng bên nhau” đi.]
Khi cuộc trò chuyện xu hướng lạc đề , để thoại xuống một vẻ thắc mắc.
Trên thế giới này, liệu còn tình anh thuần khiết không?