Dáng bà thím khom lại như c/òng thêm khi rời đi. Trời sẩm tối, tôi đóng cửa tiệm. Vừa về đến nhà đã thấy La Diêm khoác bộ vest đen tuyền ngồi phía trước.
Ánh mắt hắn lạnh như băng quét qua người tôi, giọng trầm vang như tiếng vĩ cầm trên tuyết: "Oánh Oánh, tuần sau em thành niên rồi nhỉ?"
Tôi gi/ật mình, chợt hiểu ý La Diêm. Dù đã kết âm thân nhưng tôi chưa từng nghĩ tới chuyện ấy. Chúng tôi chỉ gặp đôi ba lần.
Cổ họng tôi nghẹn lại, hai tay nắm ch/ặt: "Anh... anh đợi em tốt nghiệp đại học rồi làm lễ kết hôn được không?"
Không biết La Diêm thuộc loại q/uỷ nào, liệu có kiên nhẫn chờ? Nếu là d/âm q/uỷ ắt sẽ không đồng ý.
Tôi đành nói: "Không đợi được cũng không sao. Ta hủy ước, rồi em tìm đối tượng âm thân khác..."
Chưa dứt lời, hơi thở lạnh buốt phả vào gáy. La Diêm đã áp sát sau lưng, giọng đầy u/y hi*p: "Em còn có âm thân khác?"
Không khí quanh tôi đặc quánh âm khí. Một tiếng thở dài q/uỷ dị vang lên bên tai khiến tôi rùng mình.
La Diêm bất đắc dĩ nói: "Đèn mệnh em vốn đã yếu, thành niên càng dễ chiêu dụ yêu m/a. Ta định trong lễ trưởng thành sẽ buộc cho em hộ mệnh đăng. Gặp nguy có thể bảo toàn tính mạng."
Mặt tôi đỏ bừng vì hiểu lầm. Định thở phào thì nghe hắn nói tiếp: "Năm năm... ta đợi được."
Tôi quay phắt lại, chỉ kịp thấy nụ cười hả hê của hắn trước khi hình bóng tan vào hư không.