Bây giờ, em gái n/ão tình yêu của tôi bị tên nam chính cặn bã cắm sừng, tôi đích thân dẫn người đến, đ/á/nh hắn vào viện.

Hiện tại tôi đang đàm phán với anh trai ruột của hắn.

Trong phòng riêng, tôi cắn điếu th/uốc, nhưng chưa châm lửa, khớp xươ/ng trên tay trầy xước chưa xử lý.

Áo vest bị tôi quẳng lên ghế, sơ mi trắng trên người đã nhàu nát không ra hình dạng, tay áo bị tôi xắn lên đến bắp tay một cách thô lỗ, phía trước còn dính vết m/áu, cũng chẳng rõ là của ai.

Tôi ngồi xuống, kéo chỉnh lại chiếc cà vạt lệch lạc, bực bội muốn châm một điếu th/uốc, liếc nhìn người đàn ông đối diện — một kẻ anh tuấn nho nhã.

Trong tay tôi là một chiếc bật lửa, “tách” một tiếng, bật lên rồi lại tắt.

Giọng tôi nhàn nhạt: “Vị tiên sinh này, cái kẻ bắt cá hai tay đó là em trai anh à?”

Cái truyện ngược này tôi chưa từng đọc, là một đồng nghiệp nữ của tôi kể khi tám chuyện, nói là truyện ngôn tình nam cặn bã gì đó, tôi nghe sơ qua thì đại khái hiểu được — một nữ chính si tình ưu tú theo đuổi một nam chính l/ưu m/a/nh ng/u ngốc. Nghe xong tôi chỉ thấy thằng nam chính rác rưởi đó là do được nuông chiều mà thành.

Đồng nghiệp còn nói nữ chính có một ông anh trai suốt ngày ăn không ngồi rồi, trùng tên với tôi, còn cười bảo tôi học thuộc toàn văn, lỡ đâu xuyên sách thật còn có gì mà dùng.

Nào ngờ lời nói thành thật, tôi thật sự xuyên qua rồi.

Người đàn ông trước mặt, lại chính là anh trai của nam chính?

Ánh mắt người đàn ông lướt qua mặt tôi, anh ta giơ tay rót hai ly trà, từ tốn đẩy qua, đuôi mắt dài hơi nhếch lên, ánh nhìn sắc bén nhìn tôi, chậm rãi nói:

“Anh Cảnh, điều tôi quan tâm là em trai tôi bị đ/á/nh đến nhập viện. Hiện giờ tôi chưa báo cảnh sát, nhưng không có nghĩa là chuyện này anh muốn giải quyết thế nào thì giải quyết.”

Tôi đảo mắt nhẹ một cái, nhìn người đàn ông cử chỉ ung dung, biết đây không phải người dễ đối phó.

Hôm nay tôi đ/á/nh người, quả thật là bốc đồng.

Nhưng nói hối h/ận thì không đến mức, có nhiều chuyện có thể thương lượng, không thương lượng được thì cùng lắm ngồi nhà đ/á vài ngày.

“Tôi nói thật, anh Hạ, anh không có em gái nên không hiểu được tâm tình của một người làm anh. Em trai anh lăng nhăng, làm tổn thương Cảnh Dư, tôi không nhịn nổi.”

Tôi nhấc ly trà anh ta rót lên uống một ngụm, “Tôi đ/á/nh nó đúng là do nóng nảy, nhưng chuyện này mỗi bên có cái lý của mình. Dù nói là yêu đương nam nữ, cũng không đến mức vì chuyện này mà động tay động chân…”

Tôi cố tình dừng lại, đối mặt với đôi mắt sâu thẳm u tối kia, hơi mang chút ý tứ cù nhây:

“Nhưng chuyện đã đến nước này rồi, bồi thường tôi sẽ bồi thường, nhưng việc em trai anh cắm sừng em gái tôi, cũng phải có thái độ chứ. Thời buổi nào rồi mà còn không quản nổi cái quần của mình, bị đ/á/nh một trận là đúng rồi. Nhìn anh thì cũng ra dáng người có học, chắc đọc không ít sách, anh nói xem, thằng đầu đất như tôi nói vậy có sai không?”

Trước khi xuyên sách, tôi chỉ học đến cấp ba, xuyên sách xong, bằng cấp là cấp hai.

Không có văn hóa là thiệt thòi lớn nhất của tôi.

Mấy năm nay tôi có tiền rồi, công ty càng làm càng lớn, thỉnh thoảng cũng phải giả vờ ra dáng người có học một tí.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

[BL] Người Yêu Hiền Lành Của Tôi Là Yandere

Chương 45.
Giới thiệu: Tôi là một tên côn đồ trường học, cá biệt lưu manh, vừa xấu vừa thô lỗ, học thì dốt mà quậy thì giỏi. Trên mặt tôi có một vết sẹo dài bên má, nó khiến tôi trông rất hung dữ, doạ các nữ sinh đều khiếp sợ mỗi khi nhìn thấy tôi. Tuy nhiên, cậu người yêu của tôi lại đối lập hoàn toàn. Cậu ấy là nam thần của trường, vừa đẹp trai trắng trẻo lại học giỏi, dáng người dong dỏng cao, thuộc diện nhà giàu, tính tình hiền lành nhu mì còn tốt bụng. Người theo đuổi xếp hàng dài, nhưng cậu lại chọn tôi. Có hai nữ sinh thầm ngưỡng mộ cậu ấy, thấy vậy rất không vừa lòng. Một cô gái thẳng thắn bảo với cậu khi đang ở ngay trước mặt tôi, rằng : "Lam Ngọc, cậu bị gã này uy hiế.p bắt ép phải yêu đương với gã đúng không? Cậu ra tín hiệu cầu cứu đi, tụi mình sẽ giúp đỡ cậu." Tôi biết là cô ta nói dối. Vì nãy giờ tôi liên tục chớp mắt bằng mã Morse, bàn tay lén giơ mấy ngón ra hiệu ét o ét, mà cô ta có nhìn thấy éo đâu. Ngược lại, cậu người yêu bé nhỏ kia tôi nhìn thấy rồi. Đôi mắt nheo lại đầy nguy hiểm. Cứu tôi với, cậu ta là Yandere, tôi mới là người bị ép đây mà, huhuhu. _____ Kẻ si tình lang thang [Người Viết Tình Trai]
79.07 K
4 ĐÀO HOA SÁT Chương 5
6 Tiểu Lỗi Chương 56
11 Bảy Năm Bên Nhau Chương 14
12 DẤU HÔN NGỤY TRANG Chương 17.

Mới cập nhật

Xem thêm