Hôm sau, tôi đội quầng thâm như gấu trúc, chống lưng bưng bụng bầu, chân run như cầy sấy bước vào bếp ăn sáng.
Bữa sáng đã nhờ cô giúp việc chuẩn bị trước.
Cố Ngôn ngồi bàn ăn với vẻ mặt vô cùng phức tạp.
Anh ta chất vấn:
"Vở kịch này còn cần tôi diễn nữa không? Hay tôi chỉ là màn kịch của hai người thôi?"
"Nói thật đi, có phải tôi bị hai người hùa nhau lập bẫy không?"
Mặt tôi nóng bừng, hơi áy náy, khẽ hỏi lại:
"Tối qua... anh nghe thấy gì?"
Anh ta thở dài, ấn ấn thái dương, vẻ mặt đ/au đầu như bị tr/a t/ấn:
"Cách âm tốt lắm, tôi không nghe thấy gì, nhưng mùi thì không ngăn cách được!"
"Tin tức tố của hai người tối qua bay khắp nơi, ai cũng biết hai người đang mây mưa cuồ/ng nhiệt, thối ch*t đi được!"
Mặt tôi đỏ hơn.
Tối qua quả thật quá đáng.
Từ 11 giờ đến tận 3 giờ sáng.
Cuối cùng tôi gần như ngất đi.
May là hôm nay là thứ bảy, không phải đi làm.
Tôi vội uống ngụm canh trấn tĩnh, giả vờ bình thản:
"Tôi không hiểu anh đang nói nhảm gì."
"À, ăn xong rồi thì mau đi đi."
Mặt anh ta biến sắc: "Hắn vẫn còn trong phòng ngủ của cậu sao?"
"Vô lý, hiện tại tôi là chồng hợp pháp của cậu mà? Hắn coi thường tôi đến thế sao?"
Tôi: "..."
"Anh biết quá nhiều rồi, mau đi đi!"
Yến Lâm nhất quyết đòi ở lại phòng tôi, tôi biết làm sao được?!
Hỏi thử người khác xem, làm gì có omega nào có thể từ chối một alpha đứng bên giường mắt đỏ hoe nức nở nói:
"Cho tôi ở lại qua đêm được không?"
"Tôi muốn ôm em, một đêm nay thôi."
Mắt Yến Lâm đỏ hoe, môi cắn ch/ặt nhìn tôi.
Tôi thì không thể từ chối được.
Cố Ngôn vừa đi, Yến Lâm đã lấp ló thò đầu từ phòng ngủ đi ra.
"Anh ta đi rồi?"
Tôi: "... Ừ."
Hắn vỗ ng/ực thở phào.
Sao mà giống tr/ộm cắp thế.
Tôi hơi oán h/ận.
Không biết khi nào hắn mới khỏi.
Nghĩ lại, không rõ khi n/ão Yến Lâm mới bình phục, nhớ lại những chuyện này không biết phản ứng của hắn sẽ ra sao nữa.
Bây giờ chúng tôi đã hôn nhau, làm những chuyện nên và không nên, con cũng đã có.
Nhưng tấm lòng vẫn chưa thông suốt.
Yến Lâm bị chấn thương n/ão liên tục nói thích tôi, vậy Yến Lâm bình thường thì sao?
Anh có thích tôi không?
Thôi kệ.
Chuyện tương lai để sau này tính, hãy tận hưởng hiện tại trước đã.
Nhưng trái tim tôi lại âm thầm đ/au nhói, như bị x/é ra từng mảnh nhỏ.
Cảm xúc th/ai kỳ d/ao động mãnh liệt, tôi cảm thấy mình sắp khóc.