Chi tiết về chiếc đèn đường này, năm xưa cảnh sát hình đã để biết đâu manh mối mới.
Nhìn sắc mặt nghiêm túc tôi, Phương bước ánh mắt lấp cười:
“Gần dã nhận bộ phim trinh thám, tham vài khoá học sâu, toàn những thứ vớ vẩn, Cảnh sát Chu tin đấy chứ?”
Ánh mắt anh ta đầy ẩn ý, hơi thở chợt đ/ứt quãng.
Khi ta chằm chằm vào vực thẳm, vực cũng đang ta.
Đúng lúc này, tiếng thét k/inh h/oàng khách mời c/ắt ngang cuộc đối chất. Khi chúng ta hốt hoảng nói: “Mọi người gần!”
Tủ đạo hé mở, bên lộ ra th/ể đang cuộn tròn!
Nạn giới, mất đầu, hai chân bị băng dính trói ch/ặt, phần đ/ốt sống cổ bị c/ắt đ/ứt đôi.
Tôi gần như lập tức về phía Phương Sinh.
Đồng anh ta giãn ra cách tự nhiên, thoáng khuôn mặt phải hoảng lo/ạn, càng phải sợ hãi.
Mà thứ xúc thuần túy...
Phấn khích.
Tại quay th/ể khiến ê-kíp chương hoàn toàn bất ngờ.
「Việc trí quay do công ty bên ngoài phụ trách, mỗi ngày hàng trăm người ra vào. Chắc chắn kẻ lợi dụng chui vào!」
Chương đang sóng trực tiếp, cảnh th/ể tủ lập tức lan truyền khắp mạng.
Khán giả livestream cũng choáng váng.
[Tưởng đạo cụ, còn khen ai ngờ ch*t thật]
[C/ứu với, livestream thần rồi!]
[Nguy hiểm quá, cho idol rút lui đi, chuyện ai chịu trách nhiệm?]
Đạo diễn thấy lượng view tăng chóng mặt, lén mở kính.
「Khoan đã, ở bức thư.」
Tôi đeo găng lấy ra phong thư từ vết c/ắt ở đầu th/ể nữ, thư viết:
[Lũ vô dụng, món năm trễ hẹn.]
Tôi phân tích trường: 「Trong tủ vết b/ắn toé, phải vụ án. thủ cố di chuyển nạn tới để khiêu khích chương trình. Tên sát này đang khoái với chú đám đông.」
Giọng Phương trầm xuống: 「Hắn... chính hung thủ vụ án diệt môn năm trước?」
「Cũng loại khả năng bắt chước tội phạm.」
Tôi hít sâu, những khuôn mặt với khác nhau phòng:
「Mọi người tùy tiện di chuyển. lẽ vẫn đang ẩn tại đây.」