Tôn Khả cầm trên chiếc tay, liệu gấm hoa màu đào phai trên đó giống hệt hài.
Một cô ch/ặt chiếc khăn, ông cúi sát hai cái đầu chụm lại cùng nhìn chằm vào mảnh vải.
Ông run run vì xúc động:
"A! Đúng vải mặt hài rồi! Vải lụa tốt thế thật hiếm có lắm thay!"
"Cháu xem kỹ thuật vòng xoắn xem... Cô bé, buông lỏng ra nào, hình gì đây?"
Tôn Khả nhịn nỗi vai run bần bật, buông ra. Nhìn rõ vật thể trên đó, cả lẫn ông đều hóa đ/á.
Trên tấm lụa, thứ được mỉ không gì khác chính heo Peppa.
"Ha ha Hai người muốn ch*t à? Tiếp đi, kỹ thuật vòng xoắn triều thế nào? Cái không phải đồ à?"
Tôi ông há mồm như hai kẻ ngốc.
Bình luận bùng n/ổ:
"Ha ha cái quái gì thế ha ha..."
"Tôi lộn nhào không trung luôn! Kí/ch th/ích quá, heo Peppa thời ha..."
"Tôi thành tiếng heo rồi đây! Mọi người ơi hiểu không chứ? Thủy quân đâu ra biện hộ chứ!"
"Thủy quân đâu hết rồi? Không đỡ được à?"
Tôi nhìn chằm chiếc khăn, mối nghi hoặc: "Không thể nào! Trên cũng dính th* th/ể, chắc chắn cùng qu/an hài."
Ông nhíu ch/ặt mày: như mới... Không đúng, đợi lão lấy kính lúp."
Tôn Khả lại quanh phòng, mặt mày hớn hở: "Sao nào? Tôi đã nói không l/ừa đ/ảo mà! Hình heo Peppa chị dâu mới hôm kia cho đấy."
"Khăn hài cùng liệu kỹ thuật hệt. vậy đủ chứng minh hài kia tuyệt đối không phải đồ triều rồi nhỉ?"
"Mọi người follow Nếu không có tôi, M/ộ Dung Nguyệt còn lừa được bao nhiêu người đây? Tính vốn thẳng như ruột ngựa, không chịu được cảnh gian lận!"
"Streamer quá, follow liền tay!"
"Phải đấy, đã M/ộ Dung Nguyệt đồ l/ừa đ/ảo mà! Coi khán giả như đồ ngốc sao?"
Nhìn lượng follow tăng vùn Tôn Khả cầm điện quay bình gốm hiên:
"Nói thật nhé, nhà chuyên đồ cổ giả l/ừa đ/ảo. Ông M/ộ Dung Nguyệt xưa vốn là... mọi người tự hiểu được rồi."