Vừa lên đến lầu, tôi đã thấy Lâm Nhĩ từ trên lầu đi xuống.
Anh ấy nhìn thấy tôi cũng rất ngạc nhiên: “M/ộ Vũ, sao em lại ở đây?”
“Em đến thuê nhà, ở tầng 3. Em nuôi trai trẻ thì không thể đưa họ về nhà được, đúng không?”
Lâm Nhĩ nghe xong lập tức hiểu ý, thân thiện nói: “Anh ở tầng 2, chào mừng em chuyển đến.”
Hôm đó, tôi ký hợp đồng xong liền dọn vào ở luôn.
Trong phòng đầy đủ đồ đạc, tôi chỉ cần đến là được.
Tần Hoài cũng như tôi dự đoán mà không tìm tới, bởi vì anh bị hệ thống ép buộc phải đi theo cốt truyện.
Ở công ty, chúng tôi vẫn gặp nhau, hóa ra “bỏ nhà đi bụi” của tôi chẳng triệt để chút nào.
Mấy cô gái trong phòng tôi gần đây luôn miệng phàn nàn: “Dạo này Tần tổng có phải sang bên chúng ta hơi nhiều rồi không? Cũng không tìm trưởng phòng, lần nào cũng chỉ liếc qua rồi đi, đ/áng s/ợ quá, tôi không dám lười nữa.”
“Chẳng lẽ Tần tổng để ý ai trong phòng chúng ta?”
Một đồng nghiệp nữ nhăn mặt: “Không phải Tần tổng thích đàn ông sao? Lại muốn tìm phụ nữ làm vợ để che mắt thiên hạ à? Các chị em đừng để bị lừa đấy.”
Họ lại càu nhàu hồi lâu, đến khi Tần Hoài lại liếc mắt qua mới im bặt.
Lần này Tần Hoài không trốn kịp, đúng lúc Lâm Nhĩ từ văn phòng bước ra trông thấy.
“Tần tổng đến tìm tôi có việc gì sao?”
Tần Hoài lộ vẻ không tự nhiên, vô thức liếc tôi một cái rồi cười với Lâm Nhĩ: “Không, tôi đi ngang qua thôi.”
[Hu hu, vợ ơi, anh nhớ em quá, hôm nay anh đã sang nhìn tr/ộm em 63 lần, sợ em biến mất. May mà em chưa nghỉ việc. Anh không cố ý cười với cậu ta đâu, đều do hệ thống ép cả, về phòng anh sẽ tự t/át vào mặt mình.]
Lâm Nhĩ tin lời, nhìn anh rồi nhìn tôi, đột nhiên hứng khởi: “Tần tổng, mấy mối qu/an h/ệ xung quanh anh tốt lắm, giới thiệu cho M/ộ Vũ vài đối tượng đi. Phải đẹp trai, body chuẩn, nhưng không được kết hôn.”
Tôi ngây người nhìn Lâm Nhĩ: Anh bạn ơi... Chơi lớn thế? Anh đang bảo chồng tôi giới thiệu tiểu tam cho tôi à?
Tôi thấy rõ Tần Hoài nghiến răng ken két, gằn giọng hỏi: “M/ộ Vũ thích kiểu người thế nào?”
[Lâm Nhĩ, đồ đáng gh/ét! Mấy năm nay tôi đối xử tốt với cậu như thế, cậu lại lấy oán báo ơn thế này à? Muốn tôi đóng gói cậu ném lên giường Cố Mạc Phi không?]
“Ban đầu tôi thấy anh cũng ổn, hợp với M/ộ Vũ lắm. Tiếc là anh đã có vợ rồi.”
Nhìn Tần Hoài như sắp vỡ vụn, tôi từ từ giơ tay: “Trưởng phòng, em cũng có chồng rồi.”
Lâm Nhĩ đáp lời: “Ông già tồi đó của em biết sống được mấy năm nữa? Cứ yêu đương đi, đợi ông ta ch*t rồi hãy công khai.”