Đế Bá

Chương 38: Đồ Bất Ngữ (hạ)

06/03/2025 04:07

Thấy qua chuyện.

***

Ngày hôm sau, dậy sớm thường lệ để tu luyện, mở cửa liền gi/ật nảy mình vì bất ngờ nào, lặng yên chờ ở bên ngoài.

Người chính ông lão, hình dáng 50 – 60, mặc quần áo đay, g/ầy râu, đôi mắt sáng quắc.

ông lớn lưng thẳng, cùng mẫn.

- huynh, buổi sáng tốt lành!

Ông liền cung kính ôm quyền chào.

- Ặc!

nói gì hơn, vốn luôn ung dung mái đời mà chợt hơi ngốc chút.

Nếu kia gọi tiếng “sư huynh” chấp được, đằng ông 50 – 60 lại chắp kẻ mang hình dáng thiếu niên 13, 14 “sư huynh” lạ khó tả.

phục hồi lại rồi nói:

- lầm rồi, ông đâu.

Ông lại ngó nghiêng quanh, sau lại nói Dạ:

- Nơi Cô Phong không?

- Đúng!

thẳng thắn lời.

Nếu ông quắc mẫn, rằng mình bỗng dưng bệ/nh t/âm th/ần rồi.

- Ngươi Phái không?

trung thực lời:

- vậy, chính Dạ.

Ông rồi trọng nói tiếp:

- Vậy rồi, đây Cô Phong, lại tử, chính ta.

- Ặc!

lập lâm im lặng, lầm người.

dù gì nữa, ông cung kính gọi “sư huynh” việc khiến toàn chút mái lắm.

- Tha lỗi, xin tha lỗi, chậm!

Ngay đó, phía ngoài lao vội tới, thở hổ/n nhanh nhảu nói.

Khi nơi, và ông kia sừng ở phía cửa vào, ho khan tiếng rồi vội vàng lên tiếng giới thiệu:

- Đại huynh, đây chính huynh.

Nhị huynh, chính là…

- Ta rồi, huynh!

Nam giới thiệu xong, ông kia g/ãy lời hắn, rất chân thành tiếp lời.

- Ạch…à…nhị đệ!

phản ứng, cố nặn vài phép.

Ông hiền hòa cười:

- huynh, tên tọa hạ thứ phụ.

Phái, chính tất cả các đời thứ ta.

Thấy hòa ái nói ông lão, mình rung kêu to tiếng: gia mới bước 50 – 60, đừng nai tiếng “tiểu đệ”.

Loay mới mời nhà, sau vội kéo qua bên, gắt hỏi:

- Chuyện gì thế?

Tự dưng lại lòi 50- 60 cao hứng nữa.

- Ặc!

Lần lời phải, mới trấn tĩnh lời:

- hôm báo rằng sắp trở thăm rồi gì.

đương nhiên việc sắp trở về, từng nhắc qua việc này, để lòng.

Hắn vốn dĩ rằng đồ chưởng môn Ung Hoàng chắc nhiều lắm cùng.

mắt trông dáng ít rồi ấy chứ.

nhiên 60 thăm bất ngờ bực lòng.

- huynh, ông tọa hạ chưởng môn đó.

Nam đầy vang lên.

Thực ra, đây chưởng môn duy mà thôi, gần đây mới bái nhập tọa hạ chương môn.

ngâm lúc, chưởng môn Ung Hoàng lần mà 60 rồi.

Nhưng vẫn thật, dù nhắn nữa, phận Phái, tất cả các đời thứ bất kể trẻ đều gọi “Đại huynh”.

- Phái lớn vậy?

hậm hực Nhân.

Nghĩ tới cảnh bị đám vây quanh cung cung kính kính gọi tiếng “sư huynh” tiếng “sư huynh”, toàn tầng tầng gà.

- Chỉ thôi.

Nam gượng đáp.

Nghe nói vậy, mới thở dài hơi, hướng mồm hỏi:

- trở lại nào thế, cùng à?

- Bẩm huynh, hôm nay trở đến…

Đồ chân thành lời.

vội ngắt lời nói:

- đệ, đều xấp xỉ 60 rồi, đừng khiêm nhường bị giảm thọ.

- Bẩm huynh, nay mới trăm bảy thôi ạ!

Đồ vẫn giữ nguyên dáng hòa ái, nghiêm túc lời.

“Bịch..

nghe lời lảo đảo suýt ngã.

mình hắn, ngay cả vững.

- Ngươi, lập lại lần nữa…

tí nữa bị nước miếng mình ch*t, gọi kẻ mang hình dáng thiếu niên mới ba, huynh.

Nhất thế trời?

- Tiểu trăm bảy tuổi.

Đồ đổi chậm rãi nói.

Nghe xong trừng mắt tội khan, chính lại vậy.

- huynh, chứ? Muốn rót chén nước…

Thấy đang bị nghẹn, quan hỏi.

nhanh chóng phục hồi thần, g/ãy lời Ngữ:

- Đại gia, đừng cứ mở miệng nữa, cả gà.

Thứ nhất, mới gọi bị giảm thọ.

Thứ nhì, đây mới trọng điểm: gia nai nọ, ám rất so chứ? Ta ư? trông lắm sao?

đi/ên cuồ/ng nói thôi lòng.

Đây lần thứ chứng kiềm chế tính vậy.

Nhưng dưới ánh mắt gi*t vờ ngó nghiêng xung quanh.

- phân phó vậy, đệ…không, cung kính tuân mệnh.

Đồ lập lên vẫn dáng thiện, tươi thường.

- quyết anh võ!

hài lòng khen câu.

Đồ nói:

- Bàn anh võ, huynh.

Đồ lên tiếng cứng lưỡi.

Hắn vốn tự mình lanh lợi, am hiểu phỏng đoán khác, ngờ vuốt mông ngựa nhanh cả hắn, rồi.

xòa để chuyện này.

xét rất khéo, kẻ qua nghìn lại hề ngượng miệng gọi ngay lần tiên.

Loại kẻ cùng âm chính kẻ rất thế, tiến thối.

Đương nhiên, thế nào nữa thoát ánh mắt sáng đuốc Dạ.

Trăm vạn qua qua số người, ngay cả Tiên Đế bồi được, kẻ mới tính gì.

nói ai bằng.

huyên dăm câu rồi tạm biệt.

Thực quan trở lại Phái lười hỏi, bởi vì những chuyện trọng yếu.

mục tiêu duy cần quan tâm: chính mình cường đại, trùng lại Phái, ai ngăn cản bước tiến sẽ bị gi*t tha!

***

Nếu xuất hiện bực cười, tin mang ngày hôm sau lại khiến chút bất ngờ ngoài ý muốn.

Ngày hôm sau, cùng Mạc pháp mình lên Cô Phong, bọn họ báo tin tức: ngày mai, chúa Sương Cửu sẽ Phái.

Với tư cách trách qu/an h/ệ thông gia giữa môn phái, Mạc pháp tiên Phái Cửu phái thông báo việc Sương đến.

- Đến tốt, quán triệt thần, nghĩ thông suốt sao.

Tuy chút ngạc nhiên, thờ ơ nói.

Hắn vốn tưởng Cửu sẽ chần chừ dăm năm, nào ngờ Sương lại tới nhanh vậy.

Đương nhiên, Cửu ngồi ngó thế dăm thế nào sau sẽ thèm quan môn phái nữa.

Tới lông cánh đầy đủ, cần Cửu dệt hoa gấm.

Lúc cần trợ hoặc hữu đưa than sưởi ấm ngày rơi chứ những kẻ vụ lợi toan tính thua thiệt sự.

Mạc pháp ngại dám ý ông khẽ liếc hiệu.

hiểu ý đành kiên hỏi:

- huynh, vạn chúa ở lại Phái, ngươi, để nàng ki/ếm thị sao?

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm