Giang Hòa đã nhịn đủ lâu rồi. Sau khi đút th/uốc xong, anh nhìn chằm chằm vào đầu ngón tay hơi ẩm của mình mà ngẩn ngơ.
Vài giây sau, anh vô thức đưa tay sờ lên môi mình, nhẹ nhàng xoa xoa vài cái.
Khoảnh khắc ấy, đầu óc anh lập tức mụ mị.
Cổ họng anh lên xuống liên tục, ánh mắt đóng đinh vào khuôn mặt người đang nằm trong lòng.
Nhìn chằm chằm không chớp mắt.
Đôi mắt đẹp, sống mũi đẹp, đôi môi cũng vô cùng xinh xắn.
Tất cả mọi thứ đều khiến tim anh rung động.
Đều khắc sâu vào trái tim anh.
Từ lần đầu gặp mặt, cho đến giây phút nhìn thấy Hứa Giai Niên, trái tim anh không ngừng đ/ập lo/ạn nhịp.
Rung động đến mức không thốt nên lời, d/ục v/ọng cũng không ngừng tăng lên.
Dù là tình yêu sét đ/á/nh hay chỉ vì mê đắm nhan sắc.
Dù sao thì Giang Hòa đã nhắm vào Hứa Giai Niên rồi.
Anh cảm thấy mình như kẻ rình mò trốn trong bóng tối.
Kìm nén tình cảm cuồ/ng dại đang trỗi dậy, nắm ch/ặt sợi xích, ngồi xổm trong góc, chờ đợi thời cơ.
Để trói ch/ặt Hứa Giai Niên bằng xiềng xích vào giường, cả tay lẫn chân.
Vì thế, từ giây phút Hứa Giai Niên đồng ý về nhà anh, Giang Hòa đã lên kế hoạch tất cả.
Nói chung là trước tiên dụ về nhà, sau đó từ từ chiếm lấy trái tim.
Thậm chí còn nhường cả phòng ngủ của mình.
Dù em ấy là trai thẳng thì sao? Uốn cong là được.
Từ khoảnh khắc gặp mặt, số phận đã định đoạt em ấy là của anh rồi.
Nhưng mới chỉ qua có chút thời gian ngắn ngủi thế này.
Giang Hòa đã không thể nhịn được nữa.
Anh không thể đợi từ từ chiếm lấy trái tim nữa rồi.
Anh muốn một bước tới đích, hoàn toàn sở hữu Hứa Giai Niên.
Hóa ra, rung động chỉ là chuyện trong khoảnh khắc, bất kể giới tính.
Giang Hòa ôm ch/ặt người trong lòng, dù đ/au đớn cũng không muốn buông ra.