Nhờ lực lượng c/ứu hỏa ứng c/ứu kịp thời, ngọn lửa trong hẻm đã được dập tắt mà không gây thương vo/ng.
Trong lúc dọn dẹp hiện trường, có người nhặt được chiếc bật lửa bị bỏ lại trước tiệm.
Nhìn thấy vật chứng, Vũ Đông đột nhiên trắng bệch mặt mày, giãy giụa muốn thoát khỏi sự kh/ống ch/ế của tôi và Giang Vạn Tái.
Quả nhiên có vấn đề.
Nếu còn không nghi ngờ thì thật là thiếu tôn trọng sự thật.
Thế là chúng tôi đ/á/nh một gậy khiến cậu ta ngất xỉu, rồi dứt khoát xách cậu ta vào đồn cảnh sát.
Cơ quan cảnh sát rất coi trọng vụ án này, đã điều tra camera quanh khu vực để phân tích hành tung của Vũ Đông trước và sau vụ ch/áy, phát hiện cậu ta luôn loanh quanh gần hiện trường.
Đồng thời tiếp nhận tố giác từ dân chúng về Vũ Đông, quyết định tiến hành giám định vân tay.
Tỉnh dậy, Vũ Đông co rúm trong góc, liên tục cào cấu móng tay, đứng ngồi không yên, thi thoảng lại liếc nhìn ra cửa.
Trong lúc chờ đợi, tôi và Giang Vạn Tái với tư cách nhân chứng đã phối hợp lấy lời khai.
Tiếng bước chân hối hả vang lên, một cảnh sát trẻ xông vào: “Đội trưởng Trần, có kết quả rồi!”
Ánh mắt mọi người đổ dồn vào tờ giấy xét nghiệm đang giơ cao.
Bằng chứng không thể chối cãi.
Dấu vân trên bật lửa đích thị thuộc về Vũ Đông.
Cảm nhận ánh mắt soi xét từ khắp nơi đổ dồn về phía mình, Vũ Đông cuối cùng đã sụp đổ: “Không phải tôi muốn phóng hỏa! Tôi bị người ta xúi giục!”
Chủ mưu mà cậu ta khai ra chính là Thẩm Thiên Hạ.
Từ những lời khai đ/ứt quãng, chúng tôi đã xâu chuỗi được đầu đuôi câu chuyện.
Thẩm Thiên Hạ muốn trả th/ù Giang Vạn Tái, định tạo ra một vụ ch/áy rồi ngụy tạo thành t/ai n/ạn.
Nhưng anh ta không muốn ra tay trực tiếp, nên đã thông qua người quen mà tìm đến Vũ Đông rồi dụ dỗ cậu ta hợp tác.
Vũ Đông tham lam tiền công nên đã nhận lời, đợi lúc Giang Vạn Tái ra ngoài tìm tôi thì đột nhập vào nhà.
Nhưng vừa định phá hệ thống điện thì nghe tiếng bước chân bên ngoài, sợ bị phát hiện nên đã bỏ chạy tán lo/ạn.
Trong cơn hoảng lo/ạn, cậu ta để quên bật lửa tại hiện trường nên sau đó vẫn quanh quẩn tìm cách tiêu hủy chứng cứ.
“Chúng tôi đã hẹn gặp sau khi xong việc, anh ta chắc chắn vẫn đang đợi. Xin hãy bắt anh ta đi! Tha cho tôi!”
Tôi và Giang Vạn Tái ngơ ngác nhìn nhau.