Quả nhiên thẻ kỹ năng của thằng khốn này đúng là đỉnh thật, không trách nó dám ngạo nghễ xử lý tên đầu đinh.

..Chỉ nghe "đùng" một tiếng.

Mẹ kế đang xông tới ăn ngay cú đ/ấm thép giữa mặt.

"Á——————"

Chớp mắt, bả bay văng cả chục mét, đ/è g/ãy mấy cây xanh, các khớp xươ/ng g/ãy vụn thấy rõ mồn một.

Rắc… rắc…

Từ đống thịt bê bết, ả ta lồm cồm đứng dậy.

Xươ/ng cốt xoắn vặn, tự động gắn lại từng khớp một — gi/ật, kéo, nghiến — như thể có thứ gì sống bên trong đang điều khiển

Tôi thều thào: "Bùi Thanh Yến... khụ khụ... Mau... Đánh... tiếp... cho... con... khốn..."

Lại một ngụm m/áu trào ra, ho xong tôi cảm giác cả người mềm nhũn.

【Cảnh báo! Người chơi Đoàn Nhiên sinh mạng dưới 1, sắp t/ử vo/ng!】

Trong tai vang vọng tiếng cảnh báo chói tai.

Mẹ kiếp, hóa ra trước khi ch*t lại là cảm giác này.

Bùi Thanh Yến loạng choạng quỳ xuống, vừa lau m/áu trên miệng tôi vừa gọi:

"Đoàn Nhiên!"

"...!"

Tôi không nói nổi, chỉ cố giơ tay chỉ về phía mẹ kế đang gi/ật giật, ra hiệu cho hắn bổ đ/ao.

Hắn nhìn tôi, đột nhiên nói:

"Đoàn Nhiên, không bổ đ/ao được đâu. Vì kỹ năng của ta cần em gọi một tiếng 'chồng ơi' mới kích hoạt lại được."

"???"

Đ*m đây là lúc nào rồi còn đùa dại?

Vốn đã sắp đi rồi, tôi tức đến mức hồi quang phản chiếu, tỉnh táo hẳn.

【Người chơi Đoàn Nhiên, sinh mạng tạm phục hồi về 1.】

"Đồ... vô liêm sỉ... khụ khụ..."

Tôi r/un r/ẩy giơ ngón giữa.

Nhưng Bùi Thanh Yến cúi xuống hôn nhẹ, không biết có phải vì tôi đ/au quá run hay không, mà tôi cảm nhận được môi hắn dường như cũng run nhẹ.

Hắn thở phào:

"Đùa thôi, xử lý ả trước không gấp."

"Đoàn Nhiên, nghe kỹ đây."

"Anh đã thiết lập điểm đọc lại file lưu từ 10 phút trước. Quay về, em lập tức chạy về lều gỗ, đừng vào rừng, chúng ta tập trung ở đó."

Tôi lập tức hiểu ý.

Gật đầu yếu ớt, dùng chút sức cuối cùng kéo cổ áo hắn, kéo sát vào:

"Bùi Thanh Yến, tôi đợi anh ở lều gỗ. Cấp tốc lên."

"Ừ."

Bùi Thanh Yến cười, gãi gãi cổ tay.

Ánh trắng lóe lên.

Mở mắt lại, tôi, gã b/éo và cô nữ sinh đang đi về phía khu rừng.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Thuốc Ức Chế Của Chú Cún Mít Ướt

Chương 15
Tôi là một Beta vô cùng bình thường, nhưng lại là thuốc ức chế hữu hiệu nhất của Mạnh Kỳ Niên. Để chữa trị chứng rối loạn pheromone của hắn, cha hắn đã bỏ ra một khoản tiền khổng lồ để "mua" tôi trong 5 năm. Mạnh Kỳ Niên trong kỳ mẫn cảm thì bám người và ngoan ngoãn, ôm tôi gọi là "vợ", rồi hôn hít cọ xát. Nhưng sau khi kết thúc, hắn lại buông lời cay nghiệt với tôi: "Chẳng qua chỉ là công cụ, còn tưởng mình quan trọng lắm sao." Cho đến một lần, trong bữa tiệc xuất hiện một Omega có độ khớp 90% với hắn. Tôi nghĩ đã đến lúc nhận tiền rồi rời đi, thế nên nói lời chia tay và nhanh chóng biệt tăm. Nhưng Mạnh Kỳ Niên, kẻ vốn luôn vô tâm lại phát điên đập phá tan nát cả bữa tiệc. Hắn tự mình rạch tuyến thể, vừa khóc vừa chạy đến cầu xin tôi: "Vợ ơi, về đi mà… hu hu… Anh là cún ngoan mà… đừng bỏ anh mà…"
1.08 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
6 Vào Hạ Chương 17
9 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm