Chỉ là những lãm trên quá ít ỏi, không thấy mục bình luận ai ý nơi q/uỷ dị nào khác, suy nghĩ lại, vẫn quyết định mang theo thiết bị phát sóng trực tiếp tới lãm kia vận may xem sao.
Được nước nào hay nước đó đi, không còn thể làm phát sóng trực tiếp ch*t sống lại sao?
Tôi xe hai mươi kilômét từ khu vực nội đường xá quanh co cùng thuận tiện cho giao thông, khó khăn lắm mới tới lãm, tới rồi lại ngơ người khung mắt.
Cửa lớn mở toang, nhưng bên tối đen như mực, trừ mấy ngọn ít đến mức gần như không soi sáng mới thể miễn cưỡng nhìn rõ đường rõ là không hề bóng người nào.
Hơn nữa, nhìn bề ngoài lãm thể thấy là cùng nát đừng là mở 24 bây giờ ai chỗ đã ba năm rồi nữa.
Trong lòng vừa suy tay vừa mở phát sóng trực tiếp, bắt đầu giới thiệu vài các cư dân phát sóng trực tiếp.
Sau khi từ bước quảng trường cỡ nhỏ, chính giữa đặt tác phẩm điêu khắc bằng đ/á.
Ở đằng sau bức tượng điêu khắc bằng đ/á là kiến trúc hình dạng giống như ngôi nhà kiểu Tây, ba tầng, chỉ là không biết độ rộng của là bao nhiêu, tất căn nhà đó đều ch/ặt, bên hắt sáng lói.
Một bên của lãm, góc của quảng trường còn căn nhỏ, bên trên căn ghi “Quầy b/án bây giờ đang sáng đèn.
“Có người sao?”
Trong lòng tâm chút, phía bên đó.
Thế nhưng khi tới căn nhỏ đó mới kinh ngạc phát hiện bên tuy nhưng không hề bóng chỉ ô sổ, trên chiếc ô sắt cùng vé.
Mà bên ngoài căn treo tấm biển dọc loang lổ sét.