Sau khi tốt nghiệp đại học, đạo của ông bô.
Trở thành đạo quán.
Vốn tưởng trở về chốn cũ có thể tránh những viên và đạo diễn phiền kia.
Nằm ngoài dữ không biết viết bài báo về đạo của và đăng mạng, còn kèm theo định vị địa chỉ.
Mỗi người hâm m/ộ tiếng thơm tới chỉ có chứ không năm ngắn ngủi, phải gọi người sửa bậc tận mấy lần!
Tôi thấy nếu vậy thì thực sự không phải chuyện nhỏ nữa.
Đặc biệt khi nhìn chứng kiến giẫm đạp ở viện ở gia nào đó.
Tôi có ý tưởng, nghĩ ra cách!
Tôi liên hệ với Hồ Li, nhờ cô ta giới thiệu nghiệp.
Nhân tạo giúp chương trình, mô phỏng các điểm tham quan khác, hạn chế số đặt chỗ.
4 giờ chiều hàng phát mỗi chỉ đãi 10 người.
Vui vẻ!
-
Lại nói về tôi.
Nhân mà Hồ Li giới thiệu còn dạy cách phát ở trên mạng thế nào.
Vào buổi phát của đạt hàng chục triệu người xem, bảo mời đó núi ăn cơm lời ơn.
Lúc mới đầu còn hơi do dự.
Thế với sự quảng rầm rộ của Hồ Li, cuối cùng cũng ý...
Chủ yếu người nhà lấy vợ quá anh ấy vẫn chưa gặp đối tượng hợp ý, muốn tìm xem duyên.
Cuối cùng, phen vất vả, cũng núi.
Lúc trước vẫn luôn liên lạc qua điện trước giờ không hề biết ngoại hình của anh ấy trông ra sao.
Nhưng nay, thấy trước mặt anh đẹp trai 1 mét 8 môi răng trắng môi đor!
Tim bỗng dưng đ/ập nhanh.
Mặt đỏ ửng.
Tôi lén đ/ốt ngón bói quẻ.
Thật hay.
Nhân của anh ấy tới rồi.
Nhân của tôi, cũng tới.
Hết.