Hẹn Ước Lính Cứu Hoả

Chương 6

30/09/2024 20:21

Nấu xong cơm, ba người tôi vừa ngồi ăn, cửa phòng đột nhiên mở ra.

Một mỹ nữ cao ráo, thanh lịch đứng cửa, lạnh lùng vứt vali trong tay đất.

"Chị thất tình rồi, tuyệt thực ba ai đừng phiền chị."

Nói ghế sô pha bên cạnh nằm nhắm mắt lại.

"Tống Như, không phải đang công tác sao, dạng q/uỷ thế gì?"

Tống Triết đứng dậy, không hài lòng bước trước mặt chị.

"Sao còn áo khoác đàn ông, áo vest ai?"

"Cút!"

Giọng điệu lạnh như băng, tức năng rụt cổ.

"Thôi thôi, đừng ấy, ăn cơm. Chị dâu, đây em, Như, ấy bình thường không như thế đâu, không biết hôm nay chịu phải đả gì rồi."

Tống tay che miệng, nói nhỏ.

"Giờ tốt nhất đừng động ấy."

"Anh, mau ăn cơm đi, món cua cay ngon quá, anh mà không em ăn đấy."

Vừa dứt lời, bóng người lóe qua, ngồi ăn.

Chị ấy lạnh lùng giơ đũa lên, ăn miếng cua đó dừng lại, kinh ngạc nhìn bên cạnh đắc ý thiệu: "Thấy dâu giỏi đúng không, ấy học bá, không thua gì đâu!"

Ăn xong bữa tối, phát hiện ra tình huống rất khó xử. Nhà họ ba phòng, đầu tôi phòng Như, giờ chính chủ trở tôi tất nhiên phải nhường chỗ.

Tôi vốn với xem thể chung phòng với cô ấy không, nhưng dọn chăn gối quần áo tôi, trực vào phòng Triết.

Tôi ngượng theo sau.

"Thanh Như, này, bọn em còn—"

Tống đồ cho tôi.

"Đồ mới, vừa từ sạch chưa nào, tặng cho em."

"Người em toàn mùi dầu mỡ, mau tắm đi."

Tống Triết phòng chính, bên trong phòng tắm, tôi đẩy vào phòng tắm. Ngửi ngửi người đúng mùi dầu mỡ nặc.

Nghe nói thư tổng giám đốc công ty việc đúng như tổng tài đạo. vậy, tắm xong tôi sẽ tìm Vũ.

Thay đồ ngủ, đứng trước gương, tôi ngẩn người.

Đây đồ ngủ? Đồ lót quyến rũ đứng trước nó phải thẹn không bằng, rốt cuộc đây gì vậy!

Mặt tôi đỏ bừng bừng, mở cửa phòng tắm.

"Thanh Như, em vẫn đồ trước—thì vẫn hơn—"

Phòng mờ mờ, Triết ngồi trên giường, quay đầu nhìn tôi, ngươi chấn động.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Ca Nhược

Chương 9
Ngày ta gả vào Hầu phủ, công công qua đời, bà bà ngã bệnh. Hỉ yến biến thành tang sự, ta được lệnh tiếp quản việc nhà, trấn định chu toàn, lo liệu tang lễ đâu ra đó. Phu quân cảm tạ ta đã giữ được thể diện cho Hầu phủ, nhưng từ đó chưa từng bước chân vào phòng ta lấy nửa bước. Về sau, thiếp thị đầy nhà, con cái thứ xuất thành đàn. Ta tận tâm nuôi dạy, vì tương lai bọn chúng mà tính toan chu đáo. Nào ngờ, lại nghe được lời hắn dạy con sau lưng: "Phụ thân chưa từng thấy ai lạnh lùng như mẫu thân các con. Khi tổ phụ mất, nàng ngay cả một giọt lệ cũng chẳng rơi. Dù các con gọi nàng là mẫu thân, cũng chớ học theo cách làm người của nàng — nàng không xứng." Khi ấy, ta đã từ miệng đại phu biết mình không còn sống được bao lâu. Con cái thứ xuất không một ai tới thăm, lại càng chẳng người nào đưa thuốc hầu hạ, để mặc ta sống chết mặc ta. Lâm chung, ta phóng hỏa thiêu sạch Hầu phủ, phá hủy tận cùng nơi giá lạnh vô tình ấy. Mở mắt lần nữa, ta trọng sinh rồi. Hầu phủ lại đến cầu thân, ta nhìn người kia với ngũ quan tuấn tú thanh nhã, lại cùng hắn đồng thanh thốt ra: "Ta không đồng ý." Thì ra, không chỉ mình ta trọng sinh. #truyện_hay #cổ_đại #trùng_sinh #BEREVIEWED
9.22 K
2 Da Qúy Phi Chương 22
6 Tiệm Mộc Nhĩ Chương 20
7 Cáo Và Sói Chương 23
8 Thần Hộ Mệnh Chương 35
9 Cố Chấp Chương 25
12 Tàng Bệnh Chương 17

Mới cập nhật

Xem thêm