Trong đêm, phụ nữ cả làng thương vo/ng hơn nửa.
Đám đàn cũng tốt hơn, bọn nào nên phát đi/ên, cả la hét rằng mình treo đứa là từng bị mình hại ch*t tới th/ù.
Tôi đối diện với cùng uống trong sân.
Ông làng mạc tan hoang bên giọng mang theo trách cứ vang "Lúc tới xin giúp đỡ bày cục này, hề muốn th/ù lại thế này.”
Tôi nhận cũng phủ nhận.
Ngày đó đến xin ba món đồ.
Một tấm phù Di chuyển q/uỷ, bức tranh Ngũ q/uỷ át thi pháp, tờ mắt mê h/ồn.
Phù Di chuyển q/uỷ từ lâu, thể dịch chuyển vị trí của đồ vật thần q/uỷ hay, dùng nó chuyển thể và năm miếng ngọc vào trong vại rư/ợu.
Vì thể tận tay th/ù, tiếc dùng Ngũ q/uỷ át trấn vào trong vại hối thúc oan h/ồn của hiện thế.
Còn về tờ mắt mê h/ồn là làm giảm của dân làng, dán văn xuống đáy hũ, hình dáng của nữ trong mắt từng uống rư/ợu sẽ thay đổi rõ rệt, mê hoặc lòng người.
Thấy gì, bất lực lắc đầu: "Tuổi nhỏ lòng dạ quá tàn đ/ộc.”
Tôi nghe vậy thì cười giễu: “Lời tình nghĩa vậy. Đừng rằng với tôi, phải là vì đ/au lòng tiểu bối ch*t thảm là năng lượng của huyết sát kéo dài mạng mình!”
"Người trong tộc gọi là thần tiên, ngoài hiểu đạo ra là vì tuổi tác và tướng mạo của hề phù hợp. cứ cách mấy năm, sẽ ốm yếu trận, nhưng rất nhanh sẽ chuyển an, dường thế nào cũng ch*t lùng "Trùng hợp không, nạn, phát hiện bộ thi hài lâu năm bên cạnh của ấy. Trên thi hài đeo năm miếng ngọc Câu. Từ nhỏ mỗi khi bị đ/á/nh sẽ chạy vào trốn, năm thế chưa từng dã thú, vốn nghĩ ra vì sao nơi lại bị quá thế, bây giờ xem cấm đó phải là do đề ra đó chứ?”
Đám Từ Đại Trị đầu nhét đầy cứt dùng phân thi dỡ ngăn cản oan h/ồn th/ù, trong làng ngoài nào nữa? Mạng của những cô chẳng qua là th/ù dạy bọn pháp thôi.”
Ông hứng thú tôi.
Tôi tiếp tục "Ngũ q/uỷ át thi trận, đợi năm tr/ộm ngọc đi thôi, nhưng cứ cố giúp bọn trưởng làng thiết lập ải thế, tốn rất công sức khiến oan h/ồn của á/c Lúc đầu nghĩ mãi tại vì sao lại dồn hết tâm huyết thế, nhưng rất nhanh hiểu ra.”
"Thiết kế ải, khí của á/c m/a sức sẽ lớn, sức đủ kéo dài mạng năm hơn ông.”
Lúc đầu ánh mắt của vẫn hứng thú và hiếu kỳ, nhưng cuối cùng, vỗ tay cười lớn: “Đứa thông minh, xem mấy quyển đạo hiểu hết.”
Nói xong, ngừng "Nhưng thế, là suy đoán, cứ không?”
"Tôi cớ, đảm bảo sẽ bị bất kì nào dụng nữa là đủ.”
Tôi tự ti cũng kiêu thẳng vào hỏi ngược lại: "Ông nhớ tro cốt của Cố nhờ tìm về không?”
Ông sờ, sắc mặt trắng bệch ngay lập tức.
Ông trừng mắt cốc trước "Mày, mày tro cốt của Cố Hoài An vào sao?”
"Đâu mỗi thế…” cằm, nhã đôi mắt nua ngả vàng của dần dần nên trong: “Cả bộ chén tặng làm từ tro cốt của đấy.”