Kinh ngạc, sửng sốt, phẫn nộ... trăm mối ngổn ngang.
Ánh mắt tôi lại dán ch/ặt vào gương mặt hắn, không thể rời nửa phân.
Gương mặt này làm gì có chút đáng yêu của một Omega ngọt ngào? Toàn là tính xâm lược của Alpha.
Trong không khí, mùi hương hoa mộc tây nồng nặc đến ngột ngạt, áp chế hoàn toàn tin tức tố mùi linh sam.
Chăn trượt xuống eo, lộ ra cơ bắp săn chắc của hắn.
Tần Yến ôm ch/ặt lấy tôi, dụi mặt vào ng/ực tôi nũng nịu như hồi nhỏ:
"Anh, là em đây."
Đúng mẹ nó là hắn rồi.
Tôi một Alpha, lại bị một kẻ từ nhỏ đến lớn đều bị coi là Omega đ/è xuống?
Tỉnh táo lại, tôi giáng cho hắn một quyền thật mạnh:
"Đồ s/úc si/nh! Tôi gi*t cậu!"
Tần Yến không né tránh, rên khẽ rồi vô liêm sỉ gọi:
"Vợ ơi, đ/au quá, nhẹ thôi..."
Mắt tôi đỏ ngầu:
"Buông ra! Ai là vợ cậu?"
Lúc này cơn phẫn nộ trong lòng tôi, chẳng khác gì nuôi một con chó nhiều năm rồi nó bỏ chạy.
Chạy trốn đúng năm năm trời.
Giờ vừa quay về đã cắn tôi một phát đ/au điếng.
Không chỉ đ/au...
Người tôi cứng đờ.
Cmn!
"Cậu đéo... không dùng biện pháp an toàn à?"
Tần Yến ngẩng đầu nhìn tôi, vẻ mặt ngây ngô:
"Anh không cho đeo mà."
Tôi: ?
Hắn khẽ cười, đôi mắt thăm thẳm:
"Anh quên rồi à? Để em giúp anh nhớ lại nhé, hôm qua anh còn chê em chần chừ, giục em nhanh lên..."
Theo lời hắn, những mảnh ký ức đêm qua hiện về, lúc đó tôi còn kêu hắn nhanh lên:
"Cmn... anh là Alpha, em đúng là..."
Nhưng thân hình cao lớn kia lại càng hưng phấn, đ/è ập xuống.
"Tuân lệnh."
Những lời ch/ửi rủa còn lại bị nuốt chửng trong nụ hôn đầy tính xâm lược của hắn, âm thanh trở nên mơ hồ.
Chút lý trí cuối cùng khiến tôi đ/ấm hắn thật mạnh.
Nhưng vì th/uốc, toàn thân nóng bừng, lực đạo yếu ớt.
Sau đó, lý trí như bị th/iêu rụi.
Mơ hồ nhớ ra, hình như hắn đã lấy thứ gì đó.
Nhưng bao bì chưa kịp x/é, đã bị tôi ném đi.
Tôi sốt sắng đuổi theo hôn hắn, hung hăng, không thỏa mãn:
"Đéo được chần chừ nữa!"
Cho đến khi giọng nói nén chịu của Tần Yến vang lên:
"Anh, đừng vội."
Nhưng tôi hoàn toàn không nghe vào.