[Video 4]
Trong phòng thí nghiệm, bố và mẹ đứng vây quanh chiếc bàn mổ, trên đó nằm một người phụ nữ lạ mặt đang hôn mê. Bụng cô ấy to lớn không ngừng chuyển động.
Mẹ đưa d/ao mổ cho bố. Ông cầm lấy, rạ/ch một đường trên bụng người phụ nữ. Một đàn lợn con rơi ra ngoài. Một số nằm rạp trên giường, số khác rơi xuống đất, phần lớn đều thoi thóp.
Bố lựa chọn hồi lâu, cuối cùng bế lên một con tương đối khỏe mạnh, cười nói: "Tốt! Chính là nó rồi! Trước khi trưởng thành nhận cải tạo ký ức, ta phải đặt tên cho nó. Lan Lan, gọi nó là gì thì hay đây?"
"Tôi không nghĩ nó cần tên."
"Tại sao? Cảm thấy nó khác biệt với chúng ta sao? Nhưng ban đầu ta cũng thế mà, phải trải qua cấy ghép toàn thân nhiều lần mới dần thành người, chỉ có điều ta là lợn trưởng thành, còn nó là lợn sơ sinh. Nói thật ra, nó còn tiến bộ hơn cả tôi nữa."
"Sao không dùng trực tiếp người làm nguyên liệu?"
"Vì nếu vài trăm người biến mất trong phòng thí nghiệm của ta, chắc chắn sẽ bị điều tra. Nhưng vài trăm con lợn thì không! Lan Lan, có phải con vẫn chưa hoàn thành quá trình xã hội hóa? Tối nay về tiếp tục đọc sách cho ta! À đúng rồi, tên gì nhỉ... Được rồi, gọi là Tiểu Mai đi!"
Tôi đ/ốt sạch căn nhà.
Bao gồm cả tầng hầm, những tấm thẻ ngân hàng, bản phương án phẫu thuật thẩm mỹ.
Dân làng bị đ/á/nh thức bởi biển lửa, hối hả đi dập lửa.
Chẳng ai nhìn thấy tôi lặng lẽ tiến vào núi sau, đến bãi đất hoang ch/ôn lũ con của chị A Cúc.
Trên thế gian này, tôi không có gia đình. Con người không phải gia đình tôi, lợn cũng không phải. Gia đình tôi chỉ có lũ người-lợn đã ăn thịt chị A Cúc.
Tôi chỉ có thể sống cùng chúng.
Hoặc ch*t cùng chúng.
(Hết)