Nhà của xây dựng khác với những ngôi khác, khoảng hai mét, nằm chính giữa nhà, hơi giống Vân Nam. Phía treo dày đặc liệu, có đàn ông nhìn liệu rồi cúi treo lên giá.
Sau khi nghe mục đích của tôi, anh ta bó cỏ khô từ đống liệu chỉ những lá cho xem.
"Đây chính Thất Diệp Nhất Chi Hoa, đâu, có thể đưa hai đó."
“Chỉ nơi xa, muốn đi qua mấy ngọn núi, công sức.”
Người đàn ông nhìn nhau, ho tiếng rồi duỗi ngón tay ra.
"Mười ngàn tệ, dẫn hai đi."
“Mười ngàn, vậy…”
"Rẻ đồng ý đi!"
Tôi còn kịp mặc cả, Giang Ngôn đã đưa quyết định cuối cùng, ngoài anh ta ra, ba còn lại tại hiện trường đột nhiên lộ vẻ khó chịu.
Tôi mình trả tiền, hai cũng cái giá thấp.
M.ẹ kiếp, khó chịu, phú nhị đại này phá giá thị trường, cho có bỏ năm ngàn, trong làng cũng có đưa đến đó.
Giang Ngôn mang theo tiền mặt, khi nhận tiền, cười chuẩn thức ăn cho sắp xếp ốc. Dự báo thời tiết cho trời sẽ trong hai ngày liên tiếp, ngày mai, bạn khác của Hoa Vũ Linh sẽ đến đây, có thể lên đường ngay khi tạnh mưa.
Phòng của ba, có vệ cuối hành lang, thay quần áo rồi bước vệ sinh.
Căn này sang lại, dán gạch nhỏ màu trắng, có rèm bẩn thỉu ngăn cách với tắm. bật công tắc đèn lên thì bóng đèn chớp lên cái rồi lại tắt.
Trời tối, nhưng núi dầm dề thế này, tầm nhìn sẽ hạn chế, trong vệ tối đến mức không nhìn rõ, nếu đèn không ch/áy thì chắc hỏng rồi.
Tôi đặt quần áo lên ghế bên cạnh rồi bước rèm tắm.
Vừa rèm ra, da lập tức tê dại, tim đ/ập.
"Mẹ kiếp! ai!"
Có cô gái đứng trong tắm.
Cô trạc tuổi tôi, mặc màu đỏ, quấn khăn choàng dài, vẽ đủ loại màu sắc. Đôi môi tô màu còn mắt màu xanh lá cây, trông lạ đ/áng s/ợ.