Mẹ tôi vừa về phòng.
Tôi lén lút chui vào bếp, sợ đ/á/nh động nên không dám bật đèn.
...
Tôi lục lọi khắp các lọ hộp trong bếp.
Cuối cùng, ánh mắt dừng lại trên hộp sữa bột.
Linh tính mách bảo tro cốt anh trai tôi chắc chắn nằm trong đó.
R/un r/ẩy mở nắp...
...
Quả nhiên.
Bên trong không phải sữa bột mà là thứ bột màu xám trắng.
Những lời Chu Dịch nói đều là thật.
Quay người.
Bất ngờ đối diện với đôi mắt lạnh lẽo của mẹ trong bóng tối.
Bà không biết đã đứng ở cửa bếp từ khi nào, nhìn tôi chằm chằm bằng ánh mắt âm u.
"Na Na, con đang tìm gì thế?"
Tôi gi/ật b/ắn người, tim đ/ập thình thịch.
Cố gắng kìm nén tiếng hét suýt bật ra, tôi khẽ giải thích:
"Con đói... muốn pha sữa."
Bà liếc nhìn hộp sữa trên tay tôi, nhanh chân bước tới gi/ật lấy.
"Sữa này hết hạn rồi, về phòng đi, mẹ nấu mì cho con ăn."
"Không cần đâu..."
Tôi lùi lại, vội với lấy gói bánh mì nhỏ trên kệ, "Con ăn cái này được rồi."
Nói xong.
Tôi quay người chạy vội về phòng.
Khi lướt qua người mẹ, đột nhiên tôi ngửi thấy mùi hôi thối khó tả.
Nếu phải miêu tả, nó giống như mùi x/á/c ch*t trong phim.