Yêu Anh Là Bản Năng Của Em

Chương 4

19/06/2024 10:02

4

Khi Ôn Hoà An đi làm, mẹ sẽ tới chăm sóc tôi.

Tôi mất trí nhớ vừa mở cửa liền phát ra câu hỏi đại bất hiếu: “Bác gái tìm ai vậy ạ?”

Người phụ nữ trung niên trước mắt cũng không tức gi/ận, ngược lại rưng rưng nước mắt ôm tôi nói: “Dật Dật, là mẹ đây.”

Một cái ôm thật ấm áp.

Mẹ sẽ dẫn tôi đi dạo, bàn tay đầy nếp nhăn của bà nắm ch/ặt tay tôi, một khắc cũng không buông ra. Qua thật lâu, trong tay tôi đều là mồ hôi, liền bất đắc dĩ nói: “Dì à, con nóng quá, dì có thể buông tay con ra không?”

Mẹ không tức gi/ận, yên lặng buông tay tôi ra, đổi lại ôm vai tôi.

Trở về ngồi trong công viên, mẹ cùng tôi xem sổ ghi nhớ của tôi, thỉnh thoảng tôi nghe lời mẹ, bổ sung thông tin trên đó.

“Mẹ, con sẽ ổn chứ?” Tôi đột nhiên hỏi.

“Đương nhiên rồi.” Mẹ cười nói: “Con của mẹ là giỏi nhất.”

“Nhưng con không có lòng tin với bản thân mình.” Tôi nói: “Vừa rồi mẹ nói, con có bạn trai, anh ấy trông như thế nào?”

Mẹ thở dài nói: “Hòa An là một đứa trẻ ngoan. Mới đầu mẹ cũng không đồng ý, con đó, luôn lén lút đi ra ngoài hẹn hò với nó. Cho đến một buổi tối hôm đó, bị người ta s/ay rư/ợu lái xe đụng trúng, bị đụng văng thật xa. Lúc ấy mẹ liền hối h/ận muốn ch*t, nếu như đồng ý chuyện của hai con, liệu con có thể bình an vô sự hay không…”

Nói xong mẹ nhịn không được khóc lên.

Tôi đ/au lòng ôm lấy bà ấy.

Bà ấy đã giải thích chuyện này với tôi rất nhiều lần.

Mà mỗi một lần hồi ức đều là đ/âm d/ao vào tim bà.

“Mẹ, đây không phải lỗi của mẹ, là lỗi của người lái xe s/ay rư/ợu kia, đều là do anh ta làm hại!”

“Dật Dật, mẹ hi vọng con khỏe lại, mẹ cũng tin tưởng con!”

Tôi vuốt mái tóc bạc trắng của mẹ, trong lòng khó chịu khó có thể nói nên lời, đành phải dùng sức gật đầu.

Sau đó tôi ghi chú thêm vào sổ ghi nhớ:

[Lâm Dật, nhất định phải tốt lên!]

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Tương Hợp Tuyệt Đối

Chương 24
Tôi là Omega có độ tương thích 100% với Hoắc Tranh. Là viên thuốc giải bị ép đặt dưới thân anh trong giai đoạn nhạy cảm của Alpha. Tôi yêu anh, nhưng chỉ nhận được những lời lạnh lùng từ anh. Trong một vụ sập hầm, chúng tôi bị nhốt trong hang tối. Pheromone hương chanh hòa lẫn với máu trào ra, đậm đặc đến mức đắng ngắt. Anh tránh tôi như tránh tà, giọng khàn đặc: "Đến lúc này mà cậu vẫn không quên dùng pheromone để quyến rũ Alpha. Giang Lâm, cậu đúng là đồ ti tiện." Tôi co người lại, lặng lẽ dùng áo che vết thương xuyên qua bụng. Tôi khẽ nói: "Xin lỗi." Sau khi tôi chết, anh sẽ không còn phải ngửi thấy mùi pheromone của tôi nữa. Chắc anh sẽ rất vui mừng nhỉ...
247.58 K
7 Phạm Quy Đắm Say Chương 26
8 Con Gái Trở Về Chương 22
9 Hoài Lạc Chương 19

Mới cập nhật

Xem thêm