A Hoãn ngẩng đầu lên, cười với Tóc Vàng.

"Huynh đệ, còn sớm mà, không ngủ thêm chút nữa?"

Thằng đầu đinh ngồi bên cũng liếc Tóc Vàng, đột nhiên đỏ mắt.

"Mày giống Tóc Vàng đấy, cả hai đều có cái mồm rộng."

"Còn lông mày này, đôi mắt này, cái...cái đ/ệt! Tóc... Tóc... Tóc Vàng!"

"M/a kìa!"

Hai đứa vừa lồm cồm bò vừa chạy ra ngoài, tôi tranh thủ chạy theo, len lén đến bên A Hoãn.

"Mau cởi trói cho tôi, tôi trị được m/a, chậm là không kịp đâu. Con này dữ lắm!"

A Hoãn không chần chừ, rút từ túi ra con d/ao găm, c/ắt đ/ứt dây trói cho tôi. Vừa xong, Tóc Vàng đã đuổi theo hướng chúng tôi.

"M/a kìa, Uy ca c/ứu mạng..."

A Hoãn hốt hoảng ném d/ao xuống, chạy tọt về phía lều bên phải nhất.

Tôi nhặt d/ao lên, c/ắt luôn dây trói cho Giang Hạo Ngôn. Hai đứa tranh thủ lúc hỗn lo/ạn tìm lại balo, lén rời khỏi khu cắm trại trong đêm tối.

"Kiều Mặc Vũ, lệnh bài của cô vẫn ở chỗ Đồng Uy, phải nghĩ cách lấy lại."

Tôi gật đầu.

"Giờ chưa phải lúc. Tôi biết Đồng Uy bọn họ định đi đâu, cứ để họ đi trước, chúng ta phục sẵn là được."

Nguyệt Sát xuất hiện ở những ngôi m/ộ tập thể. Nơi có người ch*t tập trung nhiều , hoặc là chiến trường xưa, hoặc liên quan đến tế lễ. Dù là gì đi nữa, nơi ch/ôn x/á/c hung hiểm như thế đều có thể nhìn thấu đôi phần qua Thiên tượng.

Tôi ngẩng đầu nhìn xa về phía chân trời. Bầu trời dần chuyển từ đen kịt sang xám xịt, màn đêm thu mình, chậm rãi di chuyển về hướng tây. Sao Mai vạch góc màn trời phương đông, màu xám nhạt dần loang rộng.

Trời sắp sáng rồi.

Tôi x/á/c định phương hướng rồi dẫn Giang Hạo Ngôn về đến chỗ đoàn làm phim.

Người trực đêm là chuyên gia thám hiểm Đạt Tử, đang đứng trước lều vươn vai thấy hai đứa tôi về, liền nháy mắt tỏ vẻ hiểu chuyện.

"Người trẻ mà, tôi hiểu, nhưng lần sau không được thế nữa đó. Thầy Chúc lo cả lên."

Chúc Đàm Kiện chịu ảnh hưởng từ em trai, am hiểu nhiều kiến thức khảo cổ. Nhà ông vốn là truyền nhân của Chúc Do thuật, cũng biết không ít chuyện kỳ quái. Khi tôi hỏi về m/ộ tập thể gần đây, Chúc Đàm Kiện im lặng một lúc rồi gật đầu.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
6 Vào Hạ Chương 17
9 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm