Lưu Thủy Vô Tình

Chương 6.1

24/04/2024 17:21

6

Ta bước vào mật lần thứ ba.

Người nữ trong phòng th/ân nằm trên mặt đất, trên người đầy những vết roj cũ mới chói lóa, trong phòng tràn mùi nam nữ ân ái mùi m/áu tanh.

Nàng giống chó ng/ược đ/ãi bỏ rơi, sắp ch*t.

Ta quỳ xuống đặt tay mình lên mu bàn tay nàng ta.

Đây là lần đầu tiên gọi nàng ta.

“Đông Đông.”

Đôi mắt tê dại trống nàng trợn tròn nhìn ta.

“Đông chúng hãy nhau gi*t hắn đi.”

Vài sau, nghị đưa Đông Đông từ chỗ Đức về làm thị nữ thân cho hắn.

Lúc đầu không ý.

“Thái tử, muộn sẽ có tần chuẩn sẵn sàng cho này rồi.”

“Tương lai sẽ thành hoàng đế, sẽ là hoàng hậu, muộn học cách hòa hợp những nữ nhân khác.”

Sau hai ba lời thuyết phục ta, cuối hắn thở dài ý.

Ngay cả Đức khen phách chủ mẫu.

Khi Đông Đông đến trong tử, nàng bắt đầu đ/á/nh phấn, y phục nàng nên sặc sỡ hơn.

Trên khuôn mặt thậm chí còn có chút mỉm cười. Nàng vẫn ngoan ngoãn, nhưng không còn r/un r/ẩy nữa.

“Thái tử, người nên quay chút.”

“Thái tử, người hãy uống ít hơn chút.”

Nàng giống tiểu thê tử, nàng bắt đầu tâm đến việc ăn uống, y phục mặc, ở đi tử.

Thái bước ra phòng nàng vẻ kiêu hãnh.

“Đông Đông đâu?”

Điều đầu tiên nói khi về là đi tìm Đông Đông.

Đông Đông nhận được sự tin tưởng hắn có quyền tự do trong cung.

Nửa năm sau ngày, ở Đông Cung có tiệc, nhị hoàng tới.

Sau ba ly rư/ợu, say khướt rời bàn.

“Ai ya, nô tỳ biết tội mình Xin Điện hạ hãy tha mạng.”

Đông Đông đang bình thì vô tình đụng nhị hoàng làm ướt quần áo ta.

“Không… không đâu.”

Chàng lắc lư thân mình vẫy tay.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm