Yêu Em Hơn Cả Sinh Mệnh

Chương 4: Cưỡng hôn

04/03/2025 14:33

“Á…” mình hét việc băng bó hỏi “Đau ?”

“Phải.” Du Huân b/ạo dù sao cũng con gái sao mạnh thế ???

Nghe trả lời băng nhẹ nhẹ nhàng.

“Hạn chế lại.” xong bỏ ngoài . Du Huân nhìn theo bóng mỉm cười 1 tắm gắng khập khiểng phòng tắm Du Huân dài “haiz…ở nhà sẽ đó thôi…”

1 sau đã tắm xong khăn lông lau vốn áo thì sực nhớ mang Du Huân tròn giờ sao ngẫm hồi lâu quyết sẽ ngoài.

Đẩy nhẹ phòng tắm tròn nhìn xung quanh dù sao cũng phòng sẽ ai tiện gõ cửa.

Nàng bước chậm bên tủ váy thì phòng đột phòng Thần….!?

Nàng tròn nhìn !

Hắn cũng sững !…

Cả bất động liền thần hét để che vô tình đ/ập mạnh sàn đ/au nhức nỗi loạng choạng vững bật ngửa sau….”Á…oái…”

“Cẩn thận !”

Ngô chạy đỡ kéo . thân hình nhỏ nằm trọn lồng chắc hắn.

Hắn nhận được từng tấc da đang dán sát lồng nóng . da mịn màng hương thơm sữa tắm thoang thoảng khắp còn vương vài giọt nước khiến cô gái vô thơ toát vẻ vô quyền rũ. Mái đen dài xõa tung . Bộ đẫy đà sát khiến khó khăn dưới vô tình chạm hắn.Ngay nhảy cũng tránh khỏi tiếp xúc thân mật. dường nhận được cổ khô nóng dâng trào yết lồng đi/ên cuồ/ng xuống.

Khuôn đỏ rỉ m/áu bàn rộng thô ráp chạm tấm nõn ngà bất động.

Ngô bừng tỉnh đẩy tấm chăn bao bọc Du Huân quay chỗ khác “Coi…ừm….bị Rồi ngoài sực nhớ chuyển nên tiếng “Mẹ cô đến.”

Du Huân giường vô thức đ/ập liên hồi theo trật nào đã hết đó khuôn đỏ .

“Xong chưa ?” Tiếng phát bên ngoài b/ắn đó ?”

“Cô ?”

ý tốt giúp ? Du Huân ngẫm sau đó nhanh chóng mặc tiếng “Xong rồi.”

*Cách… quay tấm nhỏ mịn bước áo hở khiến nhớ nãy manh mịn màng hô hấp khó khăn mình lắc mạnh để quên kia.

Hắn chạm Du Huân nảy đặt giửa trung ngỡ ngàng thì đang run.

“Ổn ?” âm nhẹ nhàng vang hỏi đang sợ ?

“Chú… đã thấy?”

“Phải!” Không nghĩ, tức trả khiến tức giả sao?” Du Huân quay đ/á/nh nhưng bất ngờ giữ lại.

“Định gì?” nhíu mày hỏi.

“Chú… đáng gh/ét, sao thẳng thế, con gái… vậy chú… chú…” Du Huân them tức còn đ/á/nh bụi. con gái, hết đã vậy thẳng đã được sao?

“Này…” bực bội giữ phúc chốc thời gian yên, đôi lấp lánh hiện vệt nước. Khuôn đỏ Du Huân quyến rũ, cư/ớp hắn.

Ngô cúi người, đặt môi môi Du Huân trừng nhìn… Mặc kệ đang vẫy, mạnh mẽ tách hàm răng ra, quấn nhiệt tình mút những ngào, linh hoạt ở hút hết mật thơm tho ấy.

Du Huân gắng đẩy nhưng đành bất lực, được, “Ưm…ưm..”

“Hai đứa Đột Du hiện khiến lại, bà vẻ “Ấy.. đứa đang “than mật” sao?”

Nàng đẩy cầu c/ứu thì ch/ặt, nhìn bà, ý vẻ mất hứng “Phải, chúng con đang chuẩn giường”.

“Chậc.. lỗi, đứa cứ tiếp tục, về đây… haha” tủm tỉm cười, “Để đóng lại, Du thú về.

“Mẹ…” gắng tiếng gọi, dùng đẩy “Chú vậy sao? trơ trẽn.”

“Thì sao?” vẻ hứng thú.

“Hừ… gh/ét chú, gh/ét chú!” Du Huân gối quăng liện tục tất đều né Bình tiếng “Tôi biết”.

Nàng mím môi, trừng nhìn đ/á/nh bản nghênh kia. Dường nhìn tức khóe giương bế Du Huân vẫy ra… thả xuống!”

“Nếu cô còn ồn, hỏi sao cưỡng hôn.”

“Ưm” cấu liền bụm lại, im lặng để đi, hài lòng, xem sẽ b/ắt n/ạt dài dài…

Bữa tối, mình, bàn gỗ, rộng, món cũng nhiều nhưng mình Du Huân, vừa nãy phòng khỏi, chung khác nên mình. dài, mình buồn chán…

“Gì chung khác chứ? Không thì thẳng đi.”

“Cô lâu vậy sao?” âm thấp vang đút ly nước đăm nhìn nào vậy?

“Tôi mình. vừa đâu vậy?”

Hắn trả im lặng, ánh hướng về Du Huân người, nhìn chằm vậy, bối rối.

“Này!”

“Du Huân…” ghế ở bàn tiếng gọi.

“Chuyện gì?”

“Cô bao giờ?”

Nàng tròn nhìn chén đống bàn chán “Không nữa!”

“Ăn tiếp đi!”

“Không ăn!”

“Tôi cô”

“Thật sao?” Du Huân vẻ hỏi, chén nàng.

“Này, sau này nhé!”

“Tôi già thế sao?” ăn, tiếng hỏi “Sao gọi chú?”

“Hả? Thì chứ lớn nhiều vậy mà.”

“Vậy sau này cô mình đi.” Dứt lời quay bỏ đi, xem phản ứng đối nhận chính mình đã động sữ đáng nàng.

“Nè, khoan đã!” Du Huân gọi, đang “Ngô Thần…”

“Chờ đã… *Rầm… dậy để chạy theo thì vô tình vấp khiến thân hình nhỏ ngã sàn “Ưm…” gắng đều nhức “Á…”

Ngô đột bế cau ” Đều chú. Đau ch*t mất.”

Đặt vẻ giọng vang đồng ý đổi cách xưng hô mỗi sẽ em!”

Du đổi cách xưng hô? Tức gọi “chồng” sao? nhíu mày hồi lâu sau tiếng gọi gì?”

“Em thử xem!” khóe khẽ giương lên.

“Tôi gọi chồng đâu!”

“Không cần…”

Nàng nhìn nhíu mày kỉ “gọi anh?”

“Rất ngoan!” cười,điểm nhẹ trán nụ hôn khiến khuông phút chốc đỏ ửng. “Này, được chạm tôi…”

“Đây quyền lợi hợp pháp!” đôi tròn, căng ra, nhìn chằm thanh âm thấp vang lên” tôi!”

“A…A…Anh… ..gì??” Khuôn đỏ hơn, bắp nói. Ngón thon dài xinh đẹp nghệ piano nâng cằm khuôn á/c mỗi hơn, khóe nhếch tạo cong hoàn mỹ “không sao? Chúng đã cưới, là… chưa động phòng… Em hiện luôn bước cuối cùng?”

Nàng sợ hãi lùi nhưng bàn lớn giữ ch/ặt, sát lồng chắc giữ hôn sâu.

Chiếc á/c xâm thơm tho ngô mềm mại Du Huân, nuốt hết h/oảng s/ợ. tiếng dốc mật Du Huân giữ ch/ặt, nhúc nhích, chống đối, thú, hôn nồng nàn hơn, tước đoạt Nhưng chịu được, lưu luyến Du Huân gục dốc, đôi lấp lánh vệt nước, bên gò đỏ ửng. Dây áo, tuộc để đẫy đà, xươ/ng xinh đẹp cảnh tượng này mê người, đang dụ dỗ phạm tội.

“Hửm… đứa sao?” giọng lạ đột vang ngoài phòng ăn, Du Huân nhìn, chưa kịp tiếng, ch*t ti/ệt đang đã tiếng “Có ý kiến sao?”

“Không phải… mau ra!” tay, đẩy ra, nhưng chắc ấy nhúc nhích.

“Có anh đã đúng lúc?” vừa tiếng nhà họ Ngô.

“Phải” tiếng, ghì mình tiếng. “Hôm khác hãy đến.”

“Cũng được, anh để việc, lát nửa hãy vẻ nói.

“Anh về nhé! Em dâu.”

“Ưm…Ưm…” Du Huân vẫy, anh khỏi, ra, nở nụ cười xa ” Có nên tiếp việc nãy?”

“Không nên.” bặm môi, lắc mạnh đầu.

“Tôi thì nên.”

“Không được! Tôi chú…à … anh biết… anh càn biết đó.” Du Huân giữ áo, khuôn rõ sự sợ hãi.

Nhìn hành động chọc ghẹo hơn, nhưng hiện đang việc giải quyết nên trêu chọc them nữa. Bàn rộng nhéo nhẹ “Bây giờ việc, ở nhà được lung tung, việc thì cứ gọi quản gia.”

Nói xong, bế sofa ngoài sảnh, ngoài. Du Huân nhìn theo bong bĩu môi cái.

“Sau này đề phòng ấy!”

——-0——–

Ở mấy chương tiếp theo mình chưa biết nên đặt gì. ai mình đặt ở chương tiếp theo thì nha, tiên thôi.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm