(11)
Năm sau, đế mở tiệc chiêu đãi văn võ cung đón tân niên. sớm, nha hoàn giúp ăn mặc chu.
Mấy món sức công tặng những qua đều người. Lúc gương, thấy hệt như bà" lấp lánh.
Nghe nói đế triệu Tử vào bảo nhạc sư tài năng hiếm có, đến đàn tấu yến tiệc.
Ta nghĩ với bệ/nh tình của hắn, hẳn sẽ không đi, nhưng không ngờ lại gặp ở cổng phủ, đang bị xe ngựa.
"Ngươi khỏi bệ/nh rồi à?" bước hỏi.
"Liên cô nương?" Giọng vẫn lạnh nhạt như cũ, nhìn đầu chân, mai:
"Quá tục tằng."
"...!" thực sự đã giữ mặt mũi quá rồi!
Còn chưa bước đôi co với hắn, Tử đã phẩy tay, bước xe ngựa mà đi thẳng.
"Đi Trường Tự phía sau nhìn thấy bộ phục ta, vẻ mặt đầy tạp:
"Ninh Ninh, muội đây là..."
"Đẹp không?" khoác tràn đầy hy vọng hỏi:
"Ta mất hai canh giờ đấy!"
Tiêu Trường Tự cười lớn, đầu đầy bất lực:
"Đẹp, Ninh của thế nào cũng đẹp."
Ta hài lòng, theo ấy xe ngựa.
Suốt đoạn đường, cả hai đều không nói gì, mỗi đều ôm riêng nỗi bận lòng.
Trong xếp ngồi trái của hậu, cách đó không xa chính Tử Du. Trước mặt cây cổ cầm, đầu hơi cúi xuống, không biết đang suy nghĩ điều gì.
Vừa ngồi xuống, công thế gia đã túc trực trước nhanh chóng vây ta, không ngừng chuyện.
"Quận chúa thích ta, nàng hôm nay còn cài trâm tặng!" Nhị công tướng nói.
"Ngươi nói bậy! Quận chúa ràng đang cây bộ của Thế An Quốc Công phản bác.
"Hai ngươi m/ù Quận chúa đeo khuyên tai và nhẫn của Nàng thích nhất!" công bộ Lễ thêm vào.
Tiêu Trường Tự cuối cùng không chịu nổi nữa, đứng đuổi đám đi. Sau đó lắc đầu, nhìn nói:
"Thảm nhất vẫn Tử Du."
"...!" Nghe vậy, quay nhìn Tử Du, nhưng chỉ cúi đầu gảy đàn, chẳng lấy cái.
Ta bĩu môi. Không chỉ vô tình đẩy xuống sao? Cần đến mức này, còn trưng cái mặt lạnh lùng như n/ợ vậy.
Yến tiệc cung khiến nhớ đến buổi kết cuối thiên đình. Đầu tiên đế phát biểu, tiếp theo đến lượt đại thần trình bày.
Nghe lâu suýt ngủ gật.
Vừa lúc này, ánh mắt dừng lại Tử Du. Theo bản thảo viết, mỹ ca kỹ vào thực chất ám sát thái tử.
Thái bất hạnh bị gi*t, triều đình rúng động, đế ra lệnh xử mỹ ngay tại chỗ. Nhưng vị tướng quân đã động lòng, không màng tính mạng mà bảo vệ nàng. cục, nhà họ chịu tội, bi kịch bắt đầu đây.