Qu/an lại phát âm thanh rất đặn, chúng tôi nhìn nhau tôi vỗ tay cái.

"Mở nhìn xem?"

Mọi lắc phản đối, tôi trấn an họ.

"Đừng sợ, nghĩa chẳng qua chỉ có linh, q/uỷ, tà linh hỗn tạp, có tôi đây, mấy sợ cái gì?”

Vừa nói, tôi vừa đẩy mạnh phần trên của về phía trước.

Không ngờ nhìn nề nhưng đẩy lại rất nhẹ nhàng, cần dùng quá sức mà dễ dàng đẩy nắp khe hở lớn.

Tiếng gõ trở nên to hơn.

Tôi lấy đèn pin nhìn phát cũng đã bị nước vào.

Có rất đồ ch/ôn theo, gõ phát từ những chum đồng.

Tôi cúi nhìn, mới thực có vài con cá.

Con cá chui đồng, mạnh đồng đồng cạnh, phát gõ.

Nước đây có thể thông với con sông ngoài, cá nhỏ theo khe hở chui nhưng thể thoát được.

Mọi thở phào nhẹ nhõm, chúng tôi bước bậc thềm nghỉ ngoài động nào mới ngừng mở cánh đ/á.

Tôi cầm Thất Ki/ếm tay, nhanh chóng nhìn xung quanh, rất tốt, linh đó.

Tôi vẫy tay hiệu mọi ngoài.

Mọi đeo túi, cắm chạy đi/ên, đoạn đường rất thuận lợi, chúng tôi chạy đ/á gần nhất dấu vết của linh.

Tôi hiệu những khác ngoài trước.

“Mấy đi ngoài trước, tôi đi lấy hộp chứa xươ/ng linh.”

Mọi gật bước chuyến đi tới m/ộ cổ vừa kinh hoảng vừa mệt mỏi, thể lực cũng hao tổn quá nhiều, chỉ nhanh chóng rời huyệt m/ộ, trở về khách tắm rửa rồi ngủ giấc ngon.

Tôi bước đ/á, vừa cầm hộp đồng lên, mu bàn tay tôi đột lạnh buốt, dòng chất lỏng nháp màu xanh chảy xuống.

Tôi ngước linh giống con bạch tuộc to lớn, giữa có khuôn mặt kỳ dị, đang bò trên trần nhà, lè lưỡi về phía tôi.

Ch.ết ti.ệt, tôi nhặt hộp lên, quay chạy ngoài thật nhanh.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Giả vờ là trai thẳng

Chương 17
Tôi và Lâm Nghênh là anh em thân thiết suốt 20 năm trời. Tôi đã chứng kiến cậu ấy từ một thằng nhóc tè dầm, chỉ biết níu lấy chân tôi mà khóc nhè, lớn lên thành một tên hoa tâm trăng gió. Tên khốn đó chẳng phân biệt nam nữ, tình nhân đổi như thay áo mỗi tháng. Chỉ cần cặp mắt đào hoa kia khẽ cong lên một chút, đám người tình vừa bị đá cũng lập tức nguôi giận, như thú cưng bị chủ vứt bỏ, cụp đuôi bỏ đi. Lâm Nghênh không có trái tim, điển hình của kiểu người né tránh tình cảm, hễ tình cảm quá mức là cậu ấy lại thấy phản cảm. Vì vậy, tôi sẽ không để cậu ấy biết...Tôi thích cậu ấy. Dù sao tôi vẫn luôn giỏi che giấu, cũng chẳng muốn đánh mất thân phận bạn thân suốt 20 năm nay. Cho đến một ngày, tên khốn ấy mắt say lờ đờ, cứng đầu chen vào lồng ngực tôi, ngẩng khuôn mặt xinh đẹp đầy tủi thân lên, chất vấn tôi: “Tại sao cậu lại là trai thẳng chứ?”
146.6 K
2 Ca Nhược Chương 9
3 Da Qúy Phi Chương 22
6 Tiệm Mộc Nhĩ Chương 20
7 Thần Hộ Mệnh Chương 35
8 Cố Chấp Chương 25
11 Cáo Và Sói Chương 23
12 Tàng Bệnh Chương 17

Mới cập nhật

Xem thêm