Ký xong hợp đồng, tôi vào nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo.
Khi bước ra rửa mặt, cảm thấy có người đứng sau lưng. Ngẩng đầu lên, trong gương là khuôn mặt đầy nước của tôi. Cùng với Kỳ Diễn Sơn đang nhíu ch/ặt mày.
Hắn khoanh tay quan sát tôi.
Tôi chống hai tay lên bồn rửa, cúi đầu, hơi thở hỗn lo/ạn. Lại vốc thêm mấy ngụm nước lạnh xối lên mặt. Lách qua người hắn đi ra. Không nói một lời.
Trở về phòng riêng, tổng giám đốc Duệ Phương tiếp tục rót đầy ly cho tôi. Uống hết ly này đến ly khác, tôi như mất ý thức về việc mình đang uống rư/ợu.
Đến khi gáy nóng bừng khó chịu, tôi mới tỉnh táo lại. Không khí vương vấn mùi pheromone Alpha hắc nồng, một bàn tay b/éo mỡ sờ vào eo tôi.
Tôi gắng gượng nói xong mấy câu xã giao, dặn dò cấp dưới vài lời rồi loạng choạng bước ra. tổng giám đốc Duệ Phương đòi đưa tôi về, đứng dậy theo.
Tiếng cười kinh t/ởm sau lưng càng lúc càng gần.
Vừa chạm tay vào cửa phòng. Cánh cửa đột nhiên mở ra từ bên ngoài.
Tôi đổ ập về phía trước. Ngã vào vòng tay ấm áp vững chãi. Kỳ lạ thay, tôi đột nhiên không muốn động đậy nữa. Mùi pheromone Alpha cấp S quen thuộc lập tức át đi mùi khó chịu kia.
Cả phòng lập tức yên ắng.
Kỳ Diễn Sơn vác tôi lên vai đi thẳng ra ngoài.
Ngồi vào xe, tôi thốt lên lời cảm ơn.
"Không nhận cảm ơn bằng miệng."
Tôi nới lỏng cà vạt, ngước mắt nhìn hắn đầy mỉa mai, hổn hển hỏi: 'Vậy cậu muốn tôi thế nào?'"
"Tôi bị người ta bỏ th/uốc, cậu giúp tôi."
Nhắm mắt thắt dây an toàn, tôi cười nhạo: "Đáng đời."
Khí thế Alpha đột ngột ép tới. Môi tôi bị cắn một cái: "Giúp hay không?"
Tôi cắn trả đúng chỗ đó rồi đẩy hắn ra: "Lái nhanh lên."
Gặp lại nhau chính là hôm nay, sau một tháng.
Tờ mờ sáng Kỳ Diễn Sơn đã đợi sẵn ở cổng khu tôi sống. Mở miệng liền nói hắn có th/ai, đòi tôi chịu trách nhiệm.
Tôi cũng thật không ra gì. Chưa nói được hai câu đã lộ ra cái dáng ch*t ti/ệt ấy.
Thế là bị hắn dắt lên xe một cách vô lý. Hồ đồ làm xong loạt kiểm tra.
Rồi đến hiện tại–
Tôi ngồi trong phòng họp công ty, tâm trạng bất an nghĩ về kết quả khám cùng khuôn mặt khó đăm đăm kia.
Kết thúc cuộc họp, tôi về văn phòng nghỉ ngơi mười phút.
Định đi bệ/nh viện lấy kết quả. Chuông điện thoại lại vang lên. Một dãy số tôi đã thuộc lòng từ mười năm trước.
"Có việc gì?"
"Kết quả xét nghiệm ra rồi."
Tôi im lặng.