15
Gần sang năm mới, thu đồ đạc, chuẩn bị xuất viện về nhà tết.
Chung khoanh ngồi ở trên bệ/nh, ta “Các cậu về nhà tết sao?”
Tôi gật đầu, hai mắt của nàng luôn nói chút lời trấn an nhưng biết bắt từ đâu.
“Tôi sẽ ở bệ/nh viện đón năm mới nha!” cười “Rất đặc biệt phải không? Tôi cũng lần tiên.”
“Chung Thiến, năm ngoái cũng ở bệ/nh viện.” Tôi ngồi xuống, mặt đối mặt nói với ấy: “Chỉ cần mùa xuân tới sẽ tốt Lúc nghĩ vậy, kết quả sự vậy!”
“Được, nhớ kỹ!” hướng phất phất tay “Tạm biệt!”
Trong mắt ngấn lệ ơn Thiến, cảm ơn đã dạy dùng mắt thế sổ ghi nhớ, rất nhiều. Chúc sớm ngày bình phục!”
Nói xong đi người nhà ra khỏi bệ/nh.
“Mặc dù nhớ, nhưng đôi mắt của cậu nói với rằng tất cả sự thật. tuyệt khi có thể cậu. Tôi cũng tin rằng ta sẽ gặp lại khi mùa xuân trở về!”
Chung tới cửa bệ/nh, hai tay vung mạnh về phía tôi.
Nhất định.
Chúng ta sẽ gặp lại khi mùa xuân về.